Thời điểm Tiết Hoàn xuống lầu thấy Sầm Hi vẫn không ngừng cố gắng gặm trái cây, hắn không nhịn được cau mày, “Ăn thật ngon?”
Sầm Hi từ đĩa hoa quả cầm một trái đưa cho hắn, “Cậu thử xem.”
Tiết Hoàn tiếp nhận nhưng chỉ là cầm ở trong tay chứ cũng không tính ăn, hắn nhìn Sầm Hi, “Cậu ăn bao nhiêu?”
Sầm Hi đem miếng thịt quả cuối cùng cắn xuống, hạt cùng lúc đồng thời nhằn ra, chọn chọn mấy lần xếp thành một hình trái tim, “Đây, rất nhiều.”
Tiết Hoàn đếm đếm, đầy một mặt biểu tình đau răng, “Cậu không dự định ăn cơm tối sao?”
“Đúng vậy a, cơm tối tôi chỉ ăn hoa quả.” Sầm Hi lại đem ma trảo đưa về cái đĩa pha lê chân cao đựng từng trái từng trái nho đen thật lớn đã rửa đến sạch bóng phía trước, đầu ngón tay mới đụng tới vỏ nho thì cổ tay phải đã bị người nắm lại, Sầm Hi hơi chớp mắt, một mặt vô tội, “Cậu làm gì?”
Tiết Hoàn đem đĩa nho kéo đến trước mắt mình mới buông tay Sầm Hi ra, “Đây là nho Cố Lan thích ăn.”
“…” Sầm Hi nghẹn vài giây, thời điểm lên tiếng lần nữa trong giọng nói rõ ràng dẫn theo ghen tỵ, “Tôi cũng thích ăn a, ăn xong rồi mua nữa chứ.”
Tiết Hoàn nói, “Lúc này đã muộn, siêu thị phụ cận không nhất định có thể mua được trái cây tươi mới lại còn từng trái lớn đều như thế này.”
Sầm Hi trừng hắn, “Phụ cận không mua được thì chạy xa một chút đi mua a.”
Tiết Hoàn còn nói, “Không muốn đi quá xa, tôi muốn bồi Cố Lan.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tinh-hau-sau-tinh-mot-dem/1319276/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.