Căn cứ theo quy luật bất biến muôn đời của chuyện xuyên không, tám mươi tám phần trăm nữ chủ sẽ tỉnh dậy lần đầu tiên trên một chiếc giường thuộc khuê phòng. Về phần linh hồn ban đầu của chủ thể, nếu không phải do thắt cổ tự sát thì cũng là do nhưng chuyện phát sinh ngoài ý muốn như khi sinh ra đã vốn yếu đuối, bệnh cũ triền miên không qua khỏi rồi đi đời nhà ma.
Nhưng nàng cảm thấy tựa như mình đã bị lừa dối. Bởi vì khi nàng mở mắt ra không phải đang ở trong khuê phòng, cũng không hề nằm trên giường có trướng màn che phủ, mà là … đang ngồi trước một bàn đầy các món ăn hết sức phong phú.
Người đầu tiên đập vào mắt nàng không phải là một nha hoàn trẻ trung nhu thuận ngoan ngoãn, cũng không phải một phu nhân cao quý mỹ lệ. Mà là, một ông bác tuổi tác ước chừng trên dưới bốn mươi.
“Song nhi, có phải bị mệt mỏi hay không? Trong thời gian ăn cơm sao lại có thể ngủ gật được cơ chứ? Hay do cơm nước bữa nay nấu không hợp khẩu vị?”. Cánh tay phải nhăn nheo khô ráp đặt lên vai nàng, đầu sỏ không ai khác chính là của ông bác đứng bên cạnh nàng đây.
Nghe xong những lời vừa rồi, Lăng Sương xúc động tới nỗi nàng cảm giác muốn té xỉu luôn tại chỗ. Nàng chợt thấy có cảm tình ngay với ông bác này, trong lòng thêm chút vấn vương. Bất chợt, có gì đó chẹn họng khiến nàng thấy nghẹt thở, chủ nhân cũ của thân xác này không phải là chết do ăn quá no
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tieu-hon/48145/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.