Lăng Sương ba tuổi luyện võ, bốn tuổi biết sử dụng súng, mười tuổi bắt đầu giết người. Tám năm trôi qua, nàng nổi danh trong giới sát thủ vì sự tàn khốc, đã ra tay là phải thấy máu, tiền đồ tươi sáng. Nàng liên tục dẫm đạp lên không biết bao nhiêu xác người để leo tới vị trị thứ mười bốn trong hàng ngũ những sát thủ nổi danh. Tới hai mươi mốt tuổi nàng vang danh giang hồ, tên của nàng được xếp thứ tư trong hàng ngũ những sát thủ giỏi nhất.
Nhắc tới Ngưng Sương tiên tử, ai chẳng không biết, ai chẳng không hay?
Máu, nàng thích thú khi được ngửi thấy mùi máu.
Giết người vô số, hai tay dính đầy máu tanh, nên mùi vị quen thuộc nhất đối với nàng cũng chính là mùi máu.
Đối với nàng mà nói, mùi máu tanh kích thích vị giác nàng không khác gì mùi cà phê. Nếu muốn tìm điểm duy nhất khác biệt đó là nàng chỉ uống cà phê không uống máu người.
Mùi máu cùng với mùi hương hoa xông thẳng vào lỗ mũi của nàng, đó chính là ký ức cuối cùng mà nàng nhớ.
Không biết từ khi nào, nàng lại môt lần nữa có cảm giác thế này.
Nhìn hai xác người nằm gục trước mắt, nàng trở nên ngây ngốc.
Nếu như mắt nàng không bị cận tám ngàn độ thì thi thể nữ nhân nằm kia chính là của nàng.
Kỳ quái thật? Sao đó có thể là thân thể của nàng được chứ? chẳng lẽ nàng nằm mơ? Không đúng, nàng có bao giờ nằm mơ mộng hão huyền gì đâu.
Không phải nằm mơ? Chẳng lẽ…
Một người thông minh tuyệt đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tieu-hon/48144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.