Đó là một người con gái rất đẹp, lúc nâng tay nhấc chân, đều tản ra một loại khí chất cao quý.
Nàng ta vốn ưu nhã tự nhiên, nàng vĩnh viễn không thể bắt chước.
Một người con gái như vậy, là đối tượng phụ nữ thiên hạ vừa ước ao vừa đố kị. Lúc Lăng Sương thấy nàng, lại muốn một tay đánh chết nàng ta, băm làm sủi cảo ăn, thêm chút gừng khô hấp lên ăn.
Không vì cái gì khác, chỉ vì bên người con gái như vậy còn có một người con trai.
Sóng đôi mà ngồi, hắn lặng lẽ uống rượu. Nàng ta ngồi cạnh hắn, vì hắn rót rượu gắp rau, thỉnh thoảng ôn nhu hiền lành dùng khăn thêu thay hắn lau khoé miệng.
Hay cho vợ hiền mẹ lành, hay cho một bộ hình ảnh nhu tình mật ý.
Người con trai này không phải ai khác, chính là người cung cấp tinh trùng cho đứa con gái mới ra đời của nàng.
Nàng liều mạng sinh đứa nhỏ, hắn lại cùng người đẹp mắt đi mày lại, nhất quyết không đem nàng để vào mắt.
Kỳ quái, làm sao lại có tiếng cọ răng? Lẽ nào đại sảnh tửu lâu lại có thể có chuột? Điệp Vũ vỗ vỗ vai Lăng Sương, “Sương nhi, có con chuột, không sạch sẽ, chúng ta đến nơi khác.”
Lăng Sương nghiến răng nghiến lợi, “Không có chuột, chỉ có người đang cọ răng.”
“Ngươi cọ răng làm gì? Đói bụng lắm sao?” Sẽ không đói đến cọ răng chứ?
“Ta, ta muốn cắn người.” Lăng Sương tiếp cọ răng, gắt gao nhìn chăm chăm người con gái kia, “Có thấy người đẹp áo trắng kia không? Ta tính ăn nàng ta.”
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-tieu-hon/1823978/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.