Cốc cốc.
“Vào đi.” Ta ngồi trên giường, thẩn thờ nói.
Cửa mở, Chi Nhạc đi tới. Hỏi: “Ca, tìm ta có việc?”
Ta gật đầu, “Có người nhờ ta đưa ít đồ cho ngươi, ngươi qua đây.”
Chi Nhạc nghe xong, đi tới ngồi xuống giường. “Ai? Vật gì vậy?”
Ánh mắt ta trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn hắn, lôi ra một tờ chi phiếu đưa tới trước mặt hắn, ” Người của thám tử Thần Thông muốn ta trả nó lại cho ngươi.”
Rõ ràng Chi Nhạc thấy mà kinh hãi, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại. Hắn nhận lấy chi phiếu, vẻ mặt hiểu rõ chuyện nhìn sắc mặt ta một chút, lập tức bỏ qua ngụy biện. Hắn vẫn nhẹ giọng như cũ, hỏi, “Ca, ngươi có cái gì muốn hỏi ta không?”
Ta cười, vô cùng châm chọc. “Còn tưởng rằng ngươi có cái gì muốn nói với ta!”
Chi Nhạc tới gần ta bên này một chút, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh ôn nhu. Hắn nói, “Vẫn là ngươi hỏi đi. Ta nói sợ bị lọt.”
Ta cuối cùng cũng biết Chi Nhạc không sợ. Ta cười lạnh một tiếng, “Đúng. Mấy ngày nay đều tại ta không hỏi rõ ngươi cái gì, cho nên mới để cho ngươi nói lọt nhiều như vậy.”
Chi Nhạc đương nhiên hiểu ý của ta. Thần tình thong thả, lẳng lặng để ta nói xong.
“Chi Nhạc, tối hôm A Quang hãm hại ta, ngươi có ở nhà đúng không?”
Hắn gật đầu, “Ngày đó ta phải về nhà lấy đồ, ở trong phòng nghe thấy các ngươi đã trở về. Mơ hồ thấy có Tuyển Quang chiếu cố ngươi, nên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170722/chuong-32-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.