Vì vậy ta nở nụ cười.
Nhã Hạo, ta sẽ nhanh chóng đi đón ngươi về nhà.
Ta hào phóng cho Tiểu Bưu nghỉ một tuần có lương để hắn hưởng trăng mật, nhưng sáng ngày thứ hai, hắn đã xuất hiện ở công ty.
Ta thấy thì lập tức bị dọa cho giật mình, hỏi, “Này! Không phải ngươi muốn đi hưởng tuần trăng mật sao? Không phải muốn nói cho ta biết mới vừa kết hôn đã đắc tội với chị dâu đi?”
Hắn mang vẻ mặt ghét bỏ đẩy ta một cái, “Ngậm cái mồm quạ đen của ngươi lại! Là ta nhớ ra phải giao phó một số việc công ty, cố ý trở về làm xong mới đi!”
“Nga!” Ta đây mới yên tâm lại, vừa cúi đầu chỉnh sửa văn kiện vừa nói, “Vậy ngươi nhanh lên một chút a. Không phải còn muốn đuổi kịp máy bay sao?”
Ta sốt ruột thay hắn, hắn lại mang vẻ mặt nghịch ngợm nhảy đến bên cạnh ôm bả vai của ta, xấu lắm, “Hảo huynh đệ, cám ơn ngươi đã có tình người nga! Yên tâm, khi ngươi kết hôn chắc chắn phần lễ vật của ta là lớn nhất!”
Ta liếc hắn, tức giận cười gượng hai tiếng, “Ta đây trước tiên cám ơn ngươi.” Nói xong hất tay của hắn ra, ánh mắt sắc bén theo dõi hắn, “Trần Bưu, quen biết ngươi lâu như vậy ngươi nghĩ gì ta còn không biết? Có cái gì cứ nói thẳng đi!”
Hắn bị ta xuyên thấu còn không có xấu hổ, tiếp tục cợt nhả đi tới, “Oa! Ngươi làm sao có thể thấu ta như vậy a! Ngày hôm sau ta trở lại phải báo đáp ngươi a, Hồng Thiên ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170721/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.