Lúc ra viện, Chi Nhạc đưa ta về nhà trọ trước kia.
Hắn không thực sự yên tâm tình trạng thân thể của ta, luôn chăm sóc tốt, phòng ngừa buổi tối phát bệnh không ai chiếu cố, tối nào hắn cũng ngủ ở phòng ta.
Tiểu Bưu vẫn thường xuyên đến thăm ta, hắn nói với Chi Nhạc tuy rằng hiện tại trừ chút phát sốt vào buổi tối thì ta đã không sao, nhưng để cho an toàn, vẫn mời một bác sĩ tâm lý. Vì vậy nhà của ta không lý do đã có một bác sĩ tâm lý.
Lúc mới bắt đầu ta rất có địch ý với bác sĩ này, vì ta nghĩ hắn sẽ chạm vào dấu vết đáy lòng, hắn có lẽ cũng phát hiện biện pháp này không được, lần sau tới đã mang một đống lớn hoa quả. Hắn muốn ta từ đó chọn ra một, tiếp theo từ quả đó triển khai trọng tâm câu chuyện, chậm rãi thâm nhập.
Dần dần, chẳng biết tại sao, ta bắt đầu nhớ lại toàn bộ ký ức lúc ngủ ở bệnh viện. Bao gồm buổi tối luôn luôn gặp ác mộng, mơ con gián đến cắn ta, mơ Tiểu Bưu hận ta, mơ Nhã Hạo không muốn ta, mơ A Quang muốn ta chết, sau đó ta bắt đầu rơi lệ, khí xúc, thở dốc, rút gân, thậm chí lên cơn sốc.
Dưới sự trợ giúp của bác sĩ tâm lý, ta cảm thấy dần lấy lại sức lực. Ta nhìn thẳng vào đáy lòng yếu đuối, dũng cảm lên, muốn chính mình kiên cường đối mặt với tất cả sau này. Cứ nói chuyện như vậy, thẳng đến có lần, ta không chút do dự chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170719/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.