Triền miên qua đi, ta và Nhã Hạo ôm nhau đến tận bình minh.
Nhã Hạo ở bên cạnh ngủ như đứa bé, cánh tay bá đạo quấn quanh thắt lưng của ta. Ta khẽ hôn trán của hắn sau đó khẽ hôn ngón áp út mang nhẫn, cuối cùng khẽ hôn lên môi của hắn, sau đó chôn ở trong ngực hắn, ngủ thật say.
Ta cảm thấy rất hạnh phúc, thực sự rất hạnh phúc, nhưng ta lại cảm thấy rất sợ, sợ mở mắt ra, sẽ không thấy Nhã Hạo, chiếc nhẫn ta mang ở ngón tay cũng sẽ không thấy, cho nên buổi tối nào ta cũng liên tiếp giật mình tỉnh lại. Nhưng vừa nhìn thấy Nhã Hạo còn đang bên cạnh mình, trên tay hai ta vẫn còn ngân quang của chiếc nhẫn, ta lại hôn môi của hắn một lần nữa, ngủ thật say.
Sáng sớm tỉnh lại lúc sáu giờ, cảm thấy ngủ cũng không nổi nữa. Ta nhẹ nhàng dịch ngón tay của Nhã Hạo, sau đó xuống giường đến phòng bếp tìm nước uống. Vừa mở cửa, đã nhìn thấy Chi Nhạc đi ra từ trong phòng của Nhã Hạo. Ta thấy lạ, liền gọi hắn lại, ” Chi Nhạc?”
Chi Nhạc nghe tiếng thì xoay người, lấy làm kinh hãi, “Ca? Ngươi thế nào lại rời giường sớm như vậy?”
Ta đi tới, mệt mỏi xoa xoa mắt, “Ta ngủ không được. Cảm thấy hơi khát nước, nên xuống giường tìm nước uống.”
“Tủ lạnh trong phòng không có sao?”
Ta lắc đầu, “Sớm hết rồi. Quên gọi người bỏ vào. Đúng rồi, sao ngươi lại đi ra từ trong phòng của Nhã Hạo?”
Chi nhạc lắc lắc cái bút trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170693/chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.