Thời gian trôi qua ngày càng vui vẻ, hết thảy đều giống như thay đổi rất tốt đẹp.
Từ khi Chi Nhạc không còn là trở ngại giữa ta và Nhã Hạo, tình cảm hai ta phát triển cực kỳ nhanh. Nhã Hạo bắt đầu hoàn toàn vào chiếm giữ phòng của ta, chỉ trừ thời gian làm việc thâu đêm mới ở lại phòng của mình. Chúng ta mỗi ngày cùng đi làm cùng tan ca. Bận rộn nữa, khi chạm mặt thì sẽ trao đổi một ánh mắt. Khi ta đau lòng vì hắn làm việc cực khổ, sẽ kẹp một mảnh giấy quan tâm vào tài liệu đưa cho hắn, muốn hắn chú ý nghỉ ngơi. Hắn biết ta vì bản vẽ quên ăn cơm, cũng biết gửi thư tín có hơi thở qua, muốn ta cẩn thận dạ dày bị đau. Một chút lại một chút tích ở trong lòng, ngọt như đường mật.
Tất cả mọi thứ, đều tốt đẹp như vậy.
Ta chính thức rút khỏi Quân đoàn hòa thượng thiết kế trong quang vinh, bọn họ chung một mối thù, quyết định cùng tấn công ta, không ngừng nói rằng ngày mai ta sẽ bị mỹ nhân đá đến Thái Bình Dương, còn nói hiện tại ta quay đầu có thể cân nhắc tiếp nhận ta. Ta cười to ba tiếng, làm như bàng nhược vô nhân(*) cầm di động nhìn Nhã Hạo cười hạnh phúc. Bọn họ cũng chỉ biết ta mê gái, không biết cái dáng vẻ cười hạnh phúc của ta mà mất mác tỏ vẻ khinh thường. Thủ lĩnh Quân đoàn hòa thượng Tiểu Bưu càng không thể chịu được nữa mà cuộn cuốn bản vẽ thành cái loa rống vào ta, “ Cái người điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-da-nang-huu-da-thieu-tinh/2170690/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.