Giang Thiên và Giang Sơn nhìn chằm chằm đám thần tử đang cao hứng bừng bừng. Thực sự là khóc không ra nước mắt, sớm biết vậy tối qua đã để lại thư rồi lẳng lặng trốn ra khỏi cung a. Ô ô ô, hôm nay muốn chạy cũng không được nữa rồi. Lương Dịch biết, ý chỉ cổ quái cực kỳ này chắc chắn là do Độc Cô Sấu Ngọc bày ra, bỗng thấy Giang Thiên ngửa mặt lên trời bi thống nói: “Trời muốn giết ta, trời muốn giết ta a.”
Chúng đại thần đang vui vẻ, chợt nghe tiếng khóc lớn ấy, tất cả đều bị kinh hách quỳ sụp xuống, lại nghe Giang Sơn vô tình nói: “Sự việc đã đến mức như vậy giờ, các vị ái khanh về nhà chuẩn bị hậu sự cho mình tốt đi. Khi đi nghe giảng nhất định phải giấu trong tay áo một con dao nhọn, phải thật sắc để đến lúc đâm trúng trái tim một phát là chết ngay lập tức. Tránh cho đến lúc đó muốn chết cũng không chết được.” Nói xong lung lay hạ điện cùng Giang Thiên Lương Dịch. Lỗ Thăng thì chỉ lo khóc, ngay cả tiếng ‘bãi triều’ cũng quên hô. Đừng hiểu lầm, lão khóc vì quá vui mừng a, bởi vì những người chịu khổ hình nghe giảng không phải chỉ có đám nô tài lão thôi a.
Giang Thiên và Giang Sơn đang muốn tìm Thái hậu để khiếu nại và khuyên nàng vì Thương Chi quốc mà hãy từ bỏ sở thích của mình thì phát hiện Độc Cô Sấu Ngọc vẫn đang ngâm mình ở Tử Vân Cung, lập tức lùi lại nửa bước. Hai tên này bắt đầu trò ngươi đẩy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chich-linh-duong-luong-chich-lang/2535742/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.