Đó là nơi nào vậy? Lương Dịch đưa tầm mắt về phía xa. Thật lớn a… Thảo nguyên thật lớn a. Bầu trời xanh lam, bãi cỏ xanh mượt, gió nhè nhẹ thổi qua, thoang thoảng mùi thơm của những bông hoa dại, khiến người ta cảm thấy thoải mái vui vẻ.
Không đúng, Lương Dịch, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy? Lúc này còn có tâm tư ngắm cảnh nữa sao. Giá… Đây rõ ràng là bãi cỏ chết tiệt ghê tởm a. Bằng phẳng như thế, trống trải như thế, muốn giấu người căn bản là không có khả năng. Hai lang kia làm thế nào mà mai phục trước được? Nếu như… Nếu hai người bọn họ tự mình tới, trong khi đó… trong khi đó xú lão đầu kia dẫn theo một nghìn binh lính!! Chỉ cần một dòng nước cũng khiến bọn họ chết đuối a. Lương Dịch khủng hoảng suy nghĩ, sau đó cậu tuyệt vọng phát hiện chỉ dựa vào một mình bản thận, căn bản không nghĩ ra được đối sách nào cả. mà cậu không cho rằng hai con lang kia còn thông minh hơn cậu.
Nơi chân trời xa xa bỗng xuất hiện hai bóng người đang cưỡi ngựa phi nước đại. Tim của Lương Dịch a, lập tức bang bang nhảy dựng lên.
“Hừ.” Tử lão đầu bên cạnh bỗng phát ra tiếng cười khiến người ta run rẩy, nhìn cậu âm trầm nói: “Thật không hiểu nổi, một nam nhân vừa ngốc vừa đần vừa xấu xí, mồm mép lại độc địa, tuổi thì lớn như ngươi, rốt cuộc có điểm nào mà hấp dẫn được hai thằng nhãi kia khiến chúng khẩn cấp đi tìm cái chết như thế. Vóc người khó nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chich-linh-duong-luong-chich-lang/2535711/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.