Editor: demcodon
Quảng và Ninh thật sự là rất nhàm chán, cho nên rãnh đến không có việc gì chạy đến hậu viện quét dọn chuồng ngựa một lần, tiếp theo lại đến sau núi cắt thật nhiều cỏ xanh mang về cho A Hắc ăn.
“Ta đói bụng.” Ninh ngồi ở trên đống cỏ khô, lấy cỏ xanh nhét vào miệng nhai nhai.
Giữa trưa cứ tùy tiện ăn chút cơm thừa ngày hôm qua còn nấu thêm bắp, Ninh cảm thấy ăn không no.
Quảng ngồi ở trên lan can lắc lắc chân, gật đầu nói: “Ta cũng đói bụng, không biết tối nay Tiểu Yến muốn làm món gì.”
“Tiểu Yến không phải nói hôm nay sẽ làm bánh thịt sao? Nghĩ tới lại chảy nước miếng.” Ninh liếm liếm môi, nuốt nuốt nước miếng.
Chỉ cần nghĩ đến Tiểu Yến mỗi ngày nấu thức ăn ngon cỡ nào thì hắn không nhịn được chảy nước miếng.
Hai người đang nghĩ tới thì nghe thấy ngoài cửa rào có tiếng vang, biết là bọn họ trở về hai người nhanh chóng chạy đến tiền viện.
“Đã về rồi!” Ninh nhào qua dẫn ngựa, bất quá A Hắc nâng lên chân đá hắn, hiển nhiên rất là không thích bị người ngoài Tư Bác và Yến Thần Dật chạm vào.
Ninh lắc mình tránh thoát, dậm chân: “Dựa vào cái gì không cho ta sờ, dựa vào cái gì?”
Tư Bác nhìn gã một cái xoay người xuống ngựa, vươn tay kéo tay Yến Thần Dật vịn hắn xuống. Sau đó liếc mắt nhìn Quảng.
Quảng lập tức đi lên dẫn ngựa, A Hắc không có phản ứng gì, thành thành thật thật cùng hắn đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chang-cong-ngoc-ve-lam-ruong/2567046/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.