Edit: Ishtar
Tiếp tục chạy về phía trước rồi đi đường vòng quay lại tìm A Y Nỗ Nhĩ và báo tuyết, nhưng cũng không phí công sức chút nào, vì báo tuyết là động vật có khứu giác nhạy bén, trong lúc hắn đang chờ đợi thì đã chủ động dẫn theo A Y Nỗ Nhĩ tới.
“Ngươi không sao chứ Kim Tiểu Lục?”
Hắn trừng nàng, nhếch miệng lên: “Ta ta… rất ghét mấy câu hỏi như vậy, rõ ràng tự nhìn thấy rồi lại còn muốn hỏi người ta.”
“Những người đó đâu?”
“À, đang ngồi ngắm trời đất. Ta nói với nha đầu nhé, rốt cuộc là cô chọc giận ai, bị người nhà đuổi giết coi như xong, cùng lắm cô đối nhân xử thế tốt một chút là được, sao lại ngay cả người Mông Cổ cũng không vừa mắt cô? Ái chà, nhìn không ra nha, tiểu nha đầu chuyên gây họa, bản lĩnh không nhỏ.” Hắn tự lải nhải một mình.
Lần này A Y Nỗ Nhĩ không phản bác, chỉ cúi đầu.
“Xin lỗi, Kim Tiểu Lục, là ta đã liên lụy ngươi.” Nàng suy nghĩ một chút, nói: “Nếu không, chúng ta đường ai nấy đi, ta không liên lụy ngươi nữa.”
“Này, sao mấy lời này không chịu nói sớm chứ? À, suýt nữa ta nhìn thấy Diêm Vương rồi, trước khi cô rời đi, mau đưa bạc cho ta.” Hắn chìa tay ra.
“Hiện giờ ta không có tiền.”
“Không có tiền ư? Ha ha, buồn cười quá, không có tiền mà cô dám ép ta làm bảo tiêu cho cô à? Cô cho ta là ăn mày để cô thoải mái sai khiến à? Không được, việc này tới trước mặt thiên tử cô còn không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chan-tam-3/90369/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.