Edit: Ishtar
Nghĩ tới hai ngày trốn trong đống tuyết, có kinh nghiệm “đông lạnh nhanh chóng”, Kim Lục Phúc lắc đầu thở dài, sau đó oán giận lão cha hắn, rảnh rỗi không có việc gì làm lại giở kinh thư, sao lại không chịu nghiên cứu một chút về kỳ môn độn giáp thuật cơ chứ, như thế thì hắn cũng không đến mức bị vây khốn ở nơi này. Chẳng lẽ thật sự phải chờ hắn và Tiểu Bạch Ngan trở thành phu thê mới có thể trở về gặp lão nương hắn sao?
Còn có một năm —— tuy rằng phần lớn thời gian trong năm, nơi này tươi đẹp giống như tiên cảnh, nhưng mà liệu có ai tốt bụng đem gió lạnh hây hây ở đây đổi thành gió phong ấm áp được không? Còn nữa, hắn đang tuổi xuân phơi phới mà phải lãng phí ở nơi này, thật là có lỗi với bản thân. Chính là, không biết Đỗ mỹ nhân đã đem giấu những quyển sách kia ở nơi nào?
Nghĩ tới nghĩ lui, lại muốn ngủ gật, một con báo tuyết dùng mũi cọ cọ vào hắn, Kim Lục Phúc mở mắt, vỗ vỗ đầu báo tuyết: “Ngươi là nữ nhân nhà người ta, cũng biết đọc sách thánh hiền đi cùng công danh, tuyết rơi nhiều như vậy, đi ngủ là hợp lý nhất. Ngươi ồn cái gì mà ồn? Tiểu nương tử, bao giờ ăn cơm thì gọi ta.”
Mũi báo tuyết phả hơi nóng hầm hập lên mặt hắn, Kim Lục Phúc xoay người ôm lấy báo tuyết, dùng sức xoa nắn lông nó: “Tiểu nương tử, có phải ngươi rất rảnh rỗi phải không? Đi tìm Tiểu Bạch Ngan hoặc là Đỗ mỹ nhân hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chan-tam-3/90360/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.