Lý Kinh Trọc tức đến nghẹn họng, rõ ràng Liễu Tức Phong đang cố ý trêu cợt anh. "Vì sao cậu không hỏi tôi lý do không thể cưới bốn cô vợ bé" và "Vì sao đàn ông không thể cưới bốn cô vợ" là cùng một chuyện sao? Đương nhiên không phải!
Nếu Lý Kinh Trọc là trai thẳng thì sự tình đã rẽ theo hướng khác, người thường gặp loại chuyện này cùng lắm chỉ đá đối phương một cái, ném thêm một câu "Cút m* anh đi" là coi như thanh toán xong xuôi.
Nhưng anh lại không phải.
Đối phương còn đỏ mặt.
Liễu Tức Phong, anh đỏ mặt làm gì?
Lý Kinh Trọc không dám nhìn gương mặt kia thêm lần nữa, chỉ tay lung tung vào một cửa hàng: "Đi qua bên đó đi."
Liễu Tức Phong nhìn theo hướng chỉ, là một quán mì: "Không phải nói đi uống trà sao?"
Lý Kinh Trọc nói: "Ăn tô mì đã."
Liễu Tức Phong rất biết nghe lời phải: "Được, ăn mì trước. Đúng lúc, quán này không tệ đâu, tôi hay tới ăn lắm."
Tấm bảng hiệu "Mì Tiểu Kiều" ngoài cửa sơn đỏ chữ trắng, trong quán không có điều hòa chỉ có quạt điện, bên ngoài kê năm sáu chiếc bàn gỗ vuông nhỏ không sơn màu, mỗi bàn đặt thêm bốn cái ghế dài gỗ thô, trên đầu căng một tấm bạt nhựa lớn có nắng che nắng có mưa che mưa, rất tiện cho khách vừa ăn vừa ngắm phố.
Ông chủ tiệm đang cầm một cái muôi lớn vớt mì trong nồi, thấy Liễu Tức Phong lập tức chào đón: "Đưa bạn tới rồi à? Tìm chỗ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521072/chuong-5.html