"Liễu Tức Phong, anh dọn qua nhà tôi ở đi." Trên đường về, Lý Kinh Trọc đề nghị, "Như vậy cũng tiện cho tôi ——"
"Tiện cho cậu làm tôi hài lòng, khiến tôi cười vui, hận không thể giây phút không rời, trăng sao gì cũng có thể hái xuống?" Liễu Tức Phong liếc Lý Kinh Trọc một cái.
Mặt Lý Kinh Trọc đỏ lên: "Thế rồi có sang không? Tôi không thu tiền thuê nhà đâu."
Liễu Tức Phong trêu: "Lấy thân gán nợ hử."
Lý Kinh Trọc xấu hổ: "Anh tưởng tôi là loại người nào?"
Liễu Tức Phong hỏi ngược: "Cậu không muốn?"
Lý Kinh Trọc không nói gì, đi thêm một hồi mới nói lí nhí: "Muốn thì vẫn muốn."
Liễu Tức Phong làm ra vẻ tôi biết ngay mà.
Lý Kinh Trọc nói: "Rốt cuộc có qua nhà tôi không?"
Liễu Tức Phong đáp: "Không. Không tiện lắm."
Lý Kinh Trọc: "Có gì mà không tiện? Tôi dọn một phòng ngủ cho anh, phòng học cũng để cho anh dùng luôn."
Liễu Tức Phong nói: "Có người đang ăn vạ ở nhà tôi không chịu đi."
Bấy giờ Lý Kinh Trọc mới nhớ đến lời Chu Lang kể, giọng chua lè: "Anh bạn xinh đẹp ở nhà xuất bản."
Liễu Tức Phong ngạc nhiên: "Bạn nào xinh đẹp? Lão ta vừa già vừa hói."
Lý Kinh Trọc yên lòng, ngoài miệng lại không muốn thể hiện: "Thật không? Chu Lang nói người đó đẹp lắm."
Liễu Tức Phong cãi: "Mắt Chu Lang bị tật."
Lý Kinh Trọc liền cười: "Sinh viên y khoa còn chưa nhìn ra, thầy thuốc Liễu chẩn bệnh kiểu gì đấy? Chẩn đoán theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521052/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.