"Kinh Trọc?" Ông chủ Tiểu Vân kinh ngạc.
Bà chủ tiệm nhìn Lý Kinh Trọc, cười nói: "Hóa ra là người quen của ông chủ Tiểu Vân à." Dứt lời lại nhìn về phía ông chủ Tiểu Vân, giả vờ nói dỗi, "Đặt hàng cũng không tới lấy cho đúng hẹn, ngày nào cũng có người hỏi con chuồn chuồn kia, chẳng hỏi thứ khác làm tôi phát phiền. Hôm nay mau cầm về mà đi lấy lòng bà chủ tiệm tương lai đi. Cái người nhà cậu biết cách đánh đố người ta thật đấy, lam kim xen kẽ thì thôi, còn muốn soi dưới ánh nắng phải hiện ra đủ sắc màu, nhưng không phải màu nào cụ thể. Sau này ông chủ Tiểu Vân phải chịu khổ rồi."
Lý Kinh Trọc nghe đến đây, trong lòng không biết là cảm xúc gì, quay đầu nhìn ông chủ Tiểu Vân lại càng không biết nói sao mới phải.
Ông chủ Tiểu Vân lúng túng: "Bà Phượng nói gì thế... Làm gì có ai là bà chủ tiệm tương lai đâu?"
Bà chủ Phượng kể: "Trí nhớ của bà già này không bằng người trẻ tuổi, nhưng chưa đến nông nỗi rơi rớt hết nhé. Ông chủ Tiểu Vân, lần trước không phải cậu nói với tôi, cái này là để dỗ cho người nào đó vui ——"
"Cháu không có nói như vậy." Ông chủ Tiểu Vân chặn ngang, "Cháu nói bừa cho qua chuyện thôi, bà đừng xem là thật. Bà Phượng giúp cháu gói đồ lại đi, cháu có việc phải đi bây giờ."
Bà Phượng trêu: "Rồi rồi, chỉ có mỗi ông chủ Tiểu Vân bận việc."
Ông chủ Tiểu Vân xấu hổ mỉm cười, không nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521047/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.