Lý Kinh Trọc nhìn ông chủ Tiểu Vân đi xa rồi mới trở vào, bỗng nhiên nhận ra Liễu Tức Phong đã đứng sau mình từ bao giờ, vừa quay người lại suýt nữa thì đụng phải nhau. 
Liễu Tức Phong nói: "Ông chủ Tiểu Vân đúng là người tốt." 
Lý Kinh Trọc "Ừ" một tiếng. Hồi vừa về đến nhà anh còn sợ ông chủ Tiểu Vân và Liễu Tức Phong xích mích tranh cãi, sau đó nghĩ lại, ông chủ Tiểu Vân nào phải loại người như vậy, anh ta chưa bao giờ dễ dàng kích động vì chuyện gì. Thế nhưng cả Liễu Tức Phong cũng không hề có chút mất vui nào, điều này khiến anh có loại cảm giác ít nhiều hụt hẫng mà chính mình cũng khinh thường. Anh chưa từng thấy Liễu Tức Phong ghen. Ở phương diện nào đó, anh hy vọng thi thoảng hắn cũng nên uống hai ba ngụm giấm, nhưng trên phương diện khác anh cũng biết chuyện này rất vô vị, rất không trưởng thành. 
Thôi vậy. 
Lý Kinh Trọc không thèm suy nghĩ vấn đề Liễu Tức Phong có ghen hay không nữa, mà dẫn hắn tới ven tường giải thích vụ mấy dấu X, cũng hỏi thử: "Cái này không phải anh vẽ lên đấy chứ?" 
"Tôi là người văn minh." Liễu Tức Phong chỉ lên tờ giấy ghi "Làm người văn minh, không được vẽ bậy" do Lý Kinh Trọc dán lên, khẳng định bản thân và mấy dấu X này không hề liên quan gì đến nhau. Hắn nói xong lại nghiên cứu kỹ những cái dấu kia hơn: "Chúng ta có thể theo dõi bức tường này, trang bị camera đi." 
Lý Kinh Trọc nói: "Nhà tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-anh-binh-minh/2521012/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.