Tống Huy Dực một đêm này ngủ cực không an ổn, rất nhiều lần bừng tỉnh đều là đổ mồ hôi lạnh.
Không biết qua bao lâu, tiếng chuông điện thoại dồn dập vang lên không dứt, Tống Huy Dực lôi kéo đại não hỗn độn còn chưa khôi phục lại liếc mắt nhìn thời gian, mới 6 giờ sáng, thân thể cảm giác mỏi mệt hoàn toàn không tiêu trừ, khi cô tiếp lên điện thoại đã làm chuẩn bị tốt miệng phun hương thơm.
“A a a!” Đầu kia là một trận quỷ khóc sói gào, Tống Huy Dực đưa điện thoại di động ra xa một chút, thanh âm vẫn như cũ rõ ràng: “Dực dực, chị sinh! ngày hôm qua chị đã sinh một đứa con trai! Sao em còn chưa tới xem chị, lão nương mau đau chết mất.”
Tống Huy Dực một cái giật mình, sâu ngủ bị ném ra trên chín tầng mây, cô hưng phấn đến nhảy dựng lên: “Má ơi, chị thật sự sinh rồi!”
Cô nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rửa mặt, một đường đạp ga hết cỡ chạy vội tới bệnh viện.
Tống Vĩ ở tại một phòng bệnh cao cấp dành cho một người, bác sĩ hộ sĩ hộ công ra vào đông như trẩy hội, Tống Vĩ trừ bỏ có chút suy yếu, cũng không hiện mệt mỏi, ngược lại, ánh mắt của chị ấy càng thêm sáng láng có thần hơn thường ngày.
Tống Huy Dực vừa đến, Tống Vĩ liền cười kể về chuyện thú vị xảy ra buổi sáng: “Em biết không, các thuộc hạ của chị cư nhiên lấy chị ra đánh đố, đánh cược sau khi chị sinh xong thì bao lâu bắt đầu làm việc.”
“Vậy thì ai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vu/270316/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.