Bị Nghiêm Mạc cầm tay, đầu tiên là Thẩm Nhạn ngẩn người liền muốn rút ra, nhưng còn chưa có động tác thì cảm giác ngón tay hơi mang vết chai mỏng của đối phương bọc lấy bàn tay. Động tác đó không giống như bắt tay bình thường mà mang theo chút ái muội.
Cái sờ này, tức khắc làm hắn cứng đờ trên ghế.
Suýt nữa không giữ được biểu tình trên mặt, Thẩm Nhạn thấp giọng nói:
– Nghiêm huynh…
Nghiêm Mạc không buông tay, chỉ là hơi mỉm cười:
– Nếu có Thẩm huynh làm bạn, có trở về được hay không cũng không sao.
Đây là đang trả lời vấn đề vừa rồi cho hắn, nhưng lúc này Thẩm Nhạn lại cảm thấy đầu có chút lơ mơ. Hắn là có chút ỷ tư* với Nghiêm Mạc, hơn nữa cũng nhớ thương không ít lâu, nhưng chưa từng nghĩ tới có thể nghe được những lời nói thế này từ đối phương. Những lời vừa rồi hắn nói đều phát ra từ nội tâm, thế nhưng cũng không dám mang hàm ý gì khác!
Đó… đó là có ý gì?
*những tưởng tượng tốt đẹp về đối phương.
Có thể là biểu cảm trên mặt Thẩm Nhạn quá cứng ngắc, Nghiêm Mạc lại nắm chặt tay hắn:
– Lần này nếu muốn đi Tô phủ cũng được, nhưng có một số việc, huynh nhất định phải đồng ý.
Lực trên cổ tay và sự nghiêm túc trong giọng đối phương làm Thẩm Nhạn hồi thần lại, hơi lấy lại bình tĩnh, hắn mở miệng nói:
– Mời Nghiêm huynh nói.
– Cho dù chúng ta muốn đi Tô phủ, cũng phải làm được hai việc. Một, không thể xuất hiện quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858345/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.