Trên Nghênh Tiên đài mọi người đều yên lặng, duy chỉ thân hình Nghiêm Mạc động, tức khắc dẫn tới không ít ánh mắt.
Vừa rồi còn có người xem y như Diêu Lãng, nhưng khi đối đầu với Thiên Môn đạo trưởng mấy chiêu lại hoàn toàn bỏ ý nghĩ này. Dù cho dâm tặc kia mấy chục năm, sợ cũng chẳng luyện ra được võ công như thế, diện mạo một người có thể giống nhau, võ công lại nhất định sẽ không giống nhau. Cho nên người này tuyệt không thể là tên Ngọc Diện thư sinh kia.
Nếu không phải Diêu Lãng, tầm mắt đặt vào người y đương nhiên ít rất nhiều.
Hôm nay ở vụ án này, chỉ là tin tức kinh thế hãi tục quá nhiều, từng việc từng chuyện đập tới, mặc cho ai cũng phải cẩn thận suy nghĩ chút thời gian, có ai mà để ý kẻ xa lạ rốt cuộc họ gì tên gì chứ?
Nhưng Nghiêm Mạc vừa động, lại thật khiến người khác hiếu kỳ. Không vì gì khác, chỉ vì y đi thẳng tới trước mặt Lăng Vân công tử.
Ngụy Lăng Vân đương nhiên cũng thấy Nghiêm Mạc, vẻ mặt không khỏi nghiêm nghị vài phần, hơi chắp tay:
– Không biết vị Nghiêm công tử này có gì chỉ bảo?
Thẩm Nhạn gọi y là “Nghiêm huynh”, ở đây không ít người chẳng lưu ý. Ngụy Lăng Vân lại không thể nào không để bụng.
Nay nhìn thấy người này mặt không chút thay đổi đi tới, không khỏi hỏi y.
Nhưng Nghiêm Mạc không lập tức nói chuyện, mà là quan sát Ngụy Lăng Vân trên dưới, đột nhiên cười nói:
– Lần trước Khai Phong thành từ biệt, còn phải cám ơn Lăng Vân công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858328/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.