Từ khi hai người bước lên thạch đài, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía bọn họ.
Thẩm Nhạn đương nhiên người người đều biết, thế nhưng vị tuấn mỹ lạnh lùng trẻ tuổi theo sau hắn thì không phải ai cũng gặp rồi. Ánh mắt tập trung vào người này hiển nhiên là rất nhiều.
Nhưng giang hồ rộng lớn, biết Diêu Lãng chung quy không phải số ít, dần dần có người thấy không đúng, đợi Thiên Môn đạo nhân mở miệng, những người đó cũng không khỏi có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ. Đúng vậy, trừ Ngọc Diện Lang quân Diêu Lãng ra thì có ai được thế này chứ?!
Nhưng câu kế tiếp, lại một lần nữa khiến người ta không rõ ràng lắm.
Thẩm Nhạn và người kia lại đồng loạt phủ nhận y chính là Diêu Lãng, còn đem vấn đề vứt cho Lăng Vân công tử ngồi ngay ngắn phía trên. Cái này dù là Thiên Môn đạo nhân trong lòng chắc chắn cũng không khỏi nhíu mày nhìn về phía Lăng Vân công tử ngồi bên cạnh.
Bị mọi người nhìn như vậy, Lăng Vân công tử lại chẳng buồn bực, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như thường, thong dong đáp:
– Trước kia đúng là ta ở Bảo Tân lâu có thỉnh vị bằng hữu này, nhưng lúc ấy y vẫn chưa báo tính danh.
Ngụy Lăng Vân không nói “Y không phải Diêu Lãng”, ngược lại nói “Người này chưa báo tính danh”, khéo léo trong đó hiển nhiên không cần nói cũng biết. Phía dưới lập tức liền có người nghe ra manh mối, vị Thanh Hà phái đệ tử vừa bị Cam Tam Lang cảnh cáo bỗng cất tiếng cười to.
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-vong/1858327/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.