Ninh Diệc Duy ở Úc đợi cùng Lương Sùng nửa tuần.
Lương Khởi Triều tỉnh dậy ngay ngày hôm sau, được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt, tạm thời chưa có phản ứng bài xích, thích ứng khá tốt đẹp. Lương Sùng ban ngày đến bệnh viện, dặn Ninh Diệc Duy muốn thăm thú chỗ nào thì bảo tài xế đưa đi.
Ninh Diệc Duy thấy cha Lương Sùng đang ốm đau mà mình chạy loạn thì không được tốt lắm, buổi chiều trước khi về một ngày mới theo đề cử của Chu Tử Duệ, tới thăm một bảo tàng lịch sử tự nhiên.
Bảo tàng rất phong phú, Ninh Diệc Duy say sưa trong đó cả buổi, vừa xem vừa tán gẫu với Chu Tử Duệ. Lúc ra cửa hàng phía trước mua sách báo cho Chu Tử Duệ, cậu tự hỏi một phen, mua thêm đồ lưu niệm cho vài người cậu nghĩ đến.
Trong đó bao gồm giáo sư Khổng giúp cậu bao che xin nghỉ, chỉ là Ninh Diệc Duy không biết khi nào ông trở về, không biết phải đưa ông ra sao.
Bảo tàng 5 giờ đóng cửa, tận lúc ấy Ninh Diệc Duy mới mò lên xe. Cậu ôm theo một núi đồ bước vào nhà, thấy Lương Sùng ngồi phòng khách nói chuyện phiếm cùng Khang Mẫn Mẫn, sắc mặt cả hai đều không mấy đẹp đẽ.
Ninh Diệc Duy hơi ngượng ngùng đánh tiếng “Dì ạ”, rồi đặt đồ đạc trên huyền quan.
“Mua gì đó?” Lương Sùng quét mắt về phía đống đồ.
“Đồ lưu niệm.” Ninh Diệc Duy nói.
Cậu đi đến cạnh sô pha ngồi xuống, cách Lương Sùng một khoảng ba người ngồi vừa, khá có mùi giấu đầu lòi đuôi.
Lương Sùng nhìn cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thuy-chi-nam/1801876/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.