Ninh Diệc Duy mượn cớ trên trường có việc gấp, không màng Lục Giai Cầm khuyên nhủ, xỏ vội giày chạy khỏi khu nhà. 
Cậu đứng ven đường định vẫy taxi, cúi đầu mới thấy hai chiếc giày mình đang mang không cùng một đôi, ngoài di động và ví tiền không đem theo gì khác, quả là rối như tơ vò. 
Vừa lúc một chiếc taxi tiến đến, Ninh Diệc Duy vẫy tay, lên xe rồi sực nhớ, mình đâu có biết chỗ Lương Sùng đang ở, đành nhờ tài xế cứ chạy về trước, còn cậu gọi cho Lương Sùng. 
Tài xế lái rất chậm, liên tục ngó chừng, chờ Ninh Diệc Duy đọc địa chỉ, nhưng máy Lương Sùng bận, Ninh Diệc Duy loay hoay chừng năm phút điện thoại mới thông. 
Lương Sùng vừa nhấc máy, Ninh Diệc Duy đã lập tức hỏi: “Anh đang ở đâu?” 
“Ở nhà,” Bên Lương Sùng có tiếng người khác, hắn nói, “Mở hội nghị video.” 
Ninh Diệc Duy “Ừ” một tiếng, lại hỏi Lương Sùng: “Giờ em đến có tiện không?” 
Lương Sùng bảo người kia “Tiếp tục nói”, đáp lời Ninh Diệc Duy: “Đến đi, anh sắp xong rồi.” 
Ninh Diệc Duy đọc địa chỉ cho tài xế, tài xế gật đầu, hướng nhà Lương Sùng thẳng tiến. 
Xuống xe, Ninh Diệc Duy chậm rì rì vào thang máy, nửa phút sau, cửa thang máy mở. 
Tầng một nhà Lương Sùng im ắng. Ninh Diệc Duy đổi giày bước qua huyền quan, thấy phòng ngủ trống không. Cậu đi lên tầng, rẽ xuôi rẽ ngược, nghe được loáng thoáng tiếng người trong thư phòng. 
Cửa thư phòng không đóng kín. Ninh Diệc Duy nhìn xuyên khe hở, trông thấy Lương Sùng đang đứng quay lưng nghe điện thoại. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thuy-chi-nam/1801868/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.