Lần về nước này chỉ có hai tuần, Khổng Thâm Phong như vắt chân lên cổ, ngày cuối cùng mới dành ra được buổi chiều và tối, đưa phu nhân về nhà mẹ đẻ thỉnh tội.
Lão phu nhân ở biệt thự ngoại thành trên núi. Tài xế Khang Dĩ Hinh đưa bọn họ đến cửa, Khổng Thâm Phong xách theo túi lớn túi nhỏ thực phẩm chức năng bước vào khuôn viên.
Khổng Tổng hai tay trống trơn, lẳng lặng đi sau ông và vợ.
Từ cuộc họp hôm ấy, Khổng Tổng chưa từng nói chuyện lại với Khổng Thâm Phong, vì việc này mà Khang Dĩ Hinh mắng Khổng Thâm Phong rất nhiều. Nhưng Khổng Thâm Phong vẫn cho rằng, nguyên tắc là nguyên tắc, Khổng Tổng vi phạm quy định, làm chuyện sai trái, theo lý phải gánh vác hậu quả, một mực cưng chiều là hại Khổng Tổng. Bởi vậy, đối với phu nhân, ông trôi chảy nhận sai; đối với Khổng Tổng, ông chẳng có động thái gì cầu hoà.
Có lẽ bởi tính cách khác biệt, quan hệ của Khổng Thâm Phong với Khổng Tổng luôn không gần gũi. Khổng Thâm Phong thương con lắm chứ, nhưng ông không biết thể hiện ra sao.
Khổng Thâm Phong và Khang Dĩ Hinh chẳng dễ gì có được đứa con này.
Trước Khổng Tổng, Khang Dĩ Hinh sinh non ba lần, chín tháng mang thai Khổng Tổng, bà gần như dính người trên giường bệnh. Bởi thế, sau khi Khổng Tổng chào đời, Khang Dĩ Hinh cưng chiều con vô hạn —— cá nhân Khổng Thâm Phong cảm thấy, sự cưng chiều ấy có chút bệnh.
Thời Khổng Tổng đi nhà trẻ, Khổng Thâm Phong đã làm sai một chuyện: ông cố bồi dưỡng con thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thuy-chi-nam/1801867/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.