Đôi khi Ninh Diệc Duy cho rằng, thời gian chủ quan của con người cũng có tính chất co giãn nhiệt, bởi rõ ràng từ lúc vào thu, cậu cứ thấy ngày ngắn dần theo mức giảm nhiệt độ.
Lương Sùng khinh thường cái giả thuyết của cậu, nói cậu chỉ là “Sợ lạnh nên cử động lề mề” với cả “Ngủ nhiều”.
Ngoài dự kiến của Ninh Diệc Duy, Chu Tử Duệ lần này đồng tình với quan điểm của Lương Sùng, cực lực khuyên bảo Ninh Diệc Duy ăn thêm cơm.
Chu Tử Duệ có vẻ mãnh liệt tin tưởng, chỉ cần Ninh Diệc Duy ăn nhiều một chút, cậu sẽ lại thấy thời gian thể cảm dài như mùa hè*. Lẽ dĩ nhiên, Ninh Diệc Duy cho bỏ xó ý kiến này, còn kịch liệt lôi kéo Chu Tử Duệ cùng mình làm thí nghiệm xác định tốc độ tương đối lý tưởng.
* thời gian thể cảm – thời gian theo cơ thể cảm nhận.
Ninh Diệc Duy năm tư, ngoài bận bịu luận văn và lên lớp như thường, cậu còn thử thêm một điều mới mẻ, đó là học lái xe.
Dưới sự thúc giục của cha mẹ và sức hút của máy sưởi trong xe, Ninh Diệc Duy thuận lợi vượt qua kỳ thi lý thuyết lái xe và môn hai, bắt đầu chuẩn bị cho môn ba.
Sau đợt thu mua, Lương Sùng rảnh hơn một chút, cuối tuần thỉnh thoảng được nghỉ cả ngày sẽ bốc Ninh Diệc Duy ra ngoại ô tập luyện.
Ninh Diệc Duy gan bé, tay chân không nhịp nhàng, tập xe với Lương Sùng lại khác hẳn ở trường, Lương Sùng phê bình cậu liên tục, khiến tinh thần cậu luôn căng thẳng cực độ.
Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-thuy-chi-nam/1801861/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.