Đúng là như vậy, đêm hôm qua không chỉ có Sở Vấn Điệp mà ngay cả Hạ Vũ Thiên cũng bị hành tới rã cả người. Năm lần bảy lượt bị hù dọa, bị đánh rồi còn bị trói. Chỉ mới thả lỏng người một chút là Chu công đã mời y đi nói chuyện phiếm ngay tức khắc.
Bên trong căn phòng tân hôn màu đỏ, hai nam nhân, rèm uyên ương được hạ xuống, cùng giường mà nằm, cùng chăn mà đắp. Chỉ là ngủ một cách bình thản mà thôi, hai người tựa vào nhau dường như ấm áp hơn so với một mình cô độc.
Giấc ngủ này, chỉ mới thoáng chốc đã kéo dài qua ngày hôm sau.
Sở Vấn Điệp nhẹ nhàng lay lay người nằm cạnh “Dậy dậy…dậy dậy…”
“……” Người nọ vẫn ngủ say như chết, không có một chút phản ứng.
Sở Vấn Điệp vỗ mặt y “Mau thức dậy…”
“…A…Ai…” Hạ Vũ Thiên ú ớ vài tiếng, xoay người ngủ tiếp.
“Cháy…cháy… cháy nhà a…” Sở Vấn Điệp hết cách, ghé sát vào lỗ tai Hạ Vũ Thiên, hét thật lớn.
Chiêu này có hiệu quả ngay lập tức, Hạ Vũ Thiên vẫn chưa mở nổi mắt mà đã nhảy dựng cả lên.
“Cháy ở đâu? Cháy ở đâu?…”
“Nếu mà cháy thật, ngươi đã sớm thành tro rồi.” Sở Vấn Điệp liếc nhìn Hạ Vũ Thiên một cái.
Hạ Vũ Thiên thở dài, ngã gục xuống giường, tiếp tục mộng đẹp. Uốn éo nửa ngày mới nhìn thấy Sở Vấn Điệp đang xoa xoa một bàn tay, mặt hơi nhăn lại.
Hạ Vũ Thiên có lòng tốt thăm hỏi “Tay ngươi bị làm sao vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-cung-vi-tac/3060194/chuong-30.html