Cảnh động phòng này có thể nói là “mãnh liệt” chưa từng có. Đứng ở bên ngoài chỉ thấy hai bóng người, một trước một sau xoay vòng vòng quanh chiếc bàn ở giữa, không ngừng vang lên là những âm thanh ì xèo loạn xạ như trong phim kiếm hiệp. Thật sự là quỷ khóc thần sầu, khiến mọi người tò mò không biết đôi tân giai nhân này “yêu” nhau tới mức nào mà động tung cả phòng như vậy.
Đột nhiên một bóng người ngừng lại, theo quán tính, người chạy sau không kịp giảm tốc độ, cứ thế mà bổ nhào ra trước. Hai người bỗng chốc ôm nhau lăn quay xuống đất.
Qua cửa sổ bằng giấy, có thể hình dung được đôi uyên ương bên trong vẫn không ngừng ân ái triền miên, triền miên…
Một giọng nói ấm trầm, dịu dàng có phần khêu gợi “Nương tử, không phải ta không muốn nhưng dù sao cũng là ban ngày ban mặt. Cả thân thể và tâm hồn này đều là của nương tử, ngươi gấp làm cái gì?”
Vị “nương tử” kia rống giận, mặt đỏ như gấc “Ngươi đúng là ngậm máu phun người, mau thả ta ra…” Hai cánh tay của Hạ Vũ Thiên đang bị Sở Vấn Điệp túm lấy rất chặt, nhìn giống hệt như con gà bị vặt lông, hai cái cánh bị quấn ngược ra sau, thật là buồn cười.
Sở Vấn Điệp đắc ý “Chậc chậc, nương tử đúng là khẩu thị tâm phi mà, vừa rồi không phải ngươi hăm hở bổ nhào vào lòng ta thì là ai?”
Ta nhổ vào, chính là ngươi phanh lại trước ta mới ngã chỏng vó như thế. Hạ Vũ Thiên cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhap-cung-vi-tac/3060192/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.