người dịch: idlehouse
“Thượng Hải?” Lời của Trần Tinh Trạch khiến cho bố mẹ cậu phải hỏi. “Tại sao đi Thượng Hải, Bắc Kinh không tốt sao, còn gần nhà một chút.”
“Bắc Kinh……..” Trần Tinh Trạch vắt óc tìm lý do, “Bắc Kinh bị ô nhiễm quá nghiêm trọng.”
“Thượng Hải không ô nhiễm?”
“Bắc Kinh quá lạnh.”
Ngô Hàng Chi bắt đầu nhai củ cải khô.
Trần Tinh Trạch: “Khí hậu cũng khô nữa, không tốt cho da dẻ.”
Trần Hà gõ gõ bát cơm, “Con là một thằng đàn ông, mà lại đi lo da dẻ tốt hay không tốt?”
Trần Tinh Trạch: “Sao không lo được chứ.”
Cậu nhăn nhó xoắn xuýt, Ngô Hàng Chi vỗ vỗ vai Trần Hà: “Chú ý lời nói một chút, người ta mang thân phận ‘đồng chí,’ nhỡ yêu thích cái đẹp hơn đám con trai bình thường thì sao.”
Trần Tinh Trạch vội vàng nói: “Không sai, chính là như vậy! Câu nói rất cảm thông và đầy tôn trọng!”
Trần Hà: “Chi bằng bố tới thẩm mỹ viện làm thẻ hội viên cho con đi vậy.”
Ngô Hàng Chi cười rộ lên, Trần Tinh Trạch tức méo mặt. Trần Hà đứng lên, phất phất tay, nói rất thoải mái: “Muốn đi thì đi đi, tranh thủ lúc còn trẻ đi xa một chút, cũng có cái tốt của nó.”
Ngô Hàng Chi véo véo mặt của Trần Tinh Trạch, dọn dẹp chén đũa đem vào trong nhà bếp.
Thế là, một ngày giữa hè của tháng Tám, Trần Tinh Trạch xách va li ngập đồ, đáp xuống phi trường Phổ Đông. Đây không phải là lần đầu cậu đến Thượng Hải, lúc còn bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-thu-ba/1869534/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.