- Không... Hạnh San, đừng nói như vậy. Việc quan hệ rồi hay chưa, không phải là thước đo cho việc một người phụ nữ có sạch hay không.
- Tôi cũng không hề thương hại em. Tôi là vì thương em thật lòng, cho nên dù em có như thế nào, tôi cũng sẽ chấp nhận hết. Ba tôi cũng nói rồi! Mẹ đơn thân thì có sao?
- Nếu như em mà không xứng đáng với tình yêu của tôi, thì trên đời này cũng sẽ chẳng còn tồn tại một người con gái nào khác, xứng đáng để tôi trao trọn cả trái tim.
Chu Thời Cảnh cuống cuồng muốn giải thích.
Anh ta sợ nếu như không thể gỡ bỏ được sự tự ti, trong lòng của Đới Hạnh San.
Thì cô nhất định sẽ u uất đến phát bệnh, hay thậm chí là một lần nữa lại làm chuyện dại dột.
Đới Hạnh San sẽ không bao giờ cảm nhận được, rằng đêm qua khi nhìn thấy cô vì muốn uy hiếp Khâu Kính Hựu, mà tự dùng mũi dao dí vào chiếc bụng bầu của mình.
Chu Thời Cảnh đã sợ hãi đến như thế nào.
Lúc bấy giờ, anh ta không biết nếu như Khâu Kính Hựu không chịu thỏa hiệp.
Thì Đới Hạnh San liệu có thật sự, cầm dao rạch bụng của mình hay không.
Chu Thời Cảnh càng không thể đoán được, rằng nếu như cô thật sự chết đi.
Thì anh ta liệu có còn sống nổi hay không.
Nhưng mà hiện tại, cho dù Chu Thời Cảnh có nói bất cứ điều gì đi chăng nữa.
Thì Đới Hạnh San vẫn mặc định rằng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467090/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.