Vậy là cả một đêm dài, hai người Chu Thời Cảnh và Đới Hạnh San đều thức trắng.
Sáng sớm hôm sau, Chu Thời Cảnh lại ra ngoài mua đồ ăn về cho cô.
Nhưng bát phở gà ấm nóng chỉ vừa được đưa đến tay Đới Hạnh San, thì có ba người bất ngờ bước vào trong phòng.
Bọn họ là hai người, một nam và một nữ có vẻ lớn tuổi.
Cùng một cô gái có gương mặt vô cùng trẻ và xinh đẹp, ăn mặc sành điệu.
Đối với hai người lớn tuổi kia, thì Đới Hạnh San chưa từng gặp qua lần nào.
Nhưng còn cô gái còn lại thì Đới Hạnh San biết.
Cô ta tên là Mục Nhã, là cái đuôi nhỏ luôn bám theo Chu Thời Cảnh lúc còn đi học, và cũng chính là con gái cưng của Thủ tướng chính phủ.
Cô ta bằng tuổi Đới Hạnh San, lại học cùng trường với cô và Chu Thời Cảnh.
Nếu nói Đới Hạnh San chưa gặp Mục Nhã bao giờ, thì chính là nói dối.
Vừa nhìn thấy Chu Thời Cảnh, người phụ nữ trung niên vội vàng bước tới, dùng một tay nắm lấy tay anh ta, tay còn lại đưa lên chạm vào gò má của anh ta.
Hai mắt người phụ nữ xuất hiện quầng thâm, có lẽ là do đã thiếu ngủ trong nhiều ngày.
Nhìn Chu Thời Cảnh một lượt từ trên xuống dưới, lo lắng hỏi.
- Thời Cảnh, con có sao không? Có bị thương ở đâu không? Sao con đã thoát khỏi đám bắt cóc rồi mà lại không về nhà, cũng không nói cho ba mẹ biết?
- Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467088/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.