Chu Thời Cảnh đúng là thật biết cách ăn nói.
Khiến cho người khác nghe qua lời anh ta nói, lập tức cảm thấy ấm áp trong lòng.
Chỉ tiếc rằng, một người đàn ông tốt giống như Chu Thời Cảnh, sinh ra không phải để dành cho Đới Hạnh San.
Mà một người đàn ông tốt như vậy!
Đới Hạnh San càng không thể để chuyện riêng của mình, làm liên lụy đến anh ta.
Thấy Chu Thời Cảnh cố chấp như vậy.
Đới Hạnh San cảm thấy có cố gắng khuyên nhủ anh ta, thì cũng chẳng thu được kết quả gì.
Tốt hơn hết vẫn nên để Khâu Kính Hựu, cho người đưa Chu Thời Cảnh ra khỏi đây.
Đới Hạnh San chậm rãi nhắm mắt lại, cố gắng kiềm chế cho nước mắt thôi rơi xuống.
Hít lấy một hơi thật sâu, rồi mới nhẹ nhàng nói với Khâu Kính Hựu.
- Được rồi! Tôi đồng ý kết hôn với anh. Nhưng anh phải thả bọn họ ra trước.
Bây giờ, người làm chủ cuộc chơi này là hắn.
Làm gì có chuyện Khâu Kính Hựu dễ dàng, đáp ứng yêu cầu của Đới Hạnh San như vậy.
- Hạnh San, em ở với tôi lâu như vậy rồi. Tính tình của tôi ra sao, chẳng lẽ em lại còn không hiểu?
- Tôi đặt điều kiện với người khác thì được, nhưng ghét nhất là người khác đặt điều kiện với tôi.
Người có tư cách đặt điều kiện với Khâu Kính Hựu, nhất định phải là người có địa vị ngang hàng với hắn mới được.
- Bây giờ, tôi mà vội vàng thả bọn họ ra. Lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467077/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.