- À, phải. Anh từng nói rằng, tôi ngay đến tự nhận là người của anh, cũng không xứng. Tôi chỉ là một con chó cái bên cạnh anh mà thôi.
- Ô, thì ra anh lại muốn quan hệ và có con, với một con chó cái giống như tôi sao? Phải nói đây là tư duy, của một người có đầu óc, hay là một kẻ bệnh hoạn đây?
- Một con người với một con chó giao hợp với nhau, con sinh ra sẽ giống người hay giống chó? Anh đã từng nghĩ đến chưa?
Buông thêm vài lời cợt nhả Khâu Kính Hựu.
Đới Hạnh San lại khúc khích cười.
Nhưng đó lại chẳng phải một nụ cười đắc thắng, hay vui vẻ.
Tất cả những lời lẽ cay độc, mà hắn dùng để sỉ nhục cô trước kia.
Giờ đây, lại trở thành một thứ vũ khí lợi hại.
Để Đới Hạnh San quay lại tấn công Khâu Kính Hựu.
Giá như lúc trước, hắn không chà đạp lên cả thân xác, lẫn nhân phẩm của cô.
Thì ngày hôm nay, Khâu Kính Hựu cũng sẽ không bị chất vấn ngược lại.
Mà bản thân hắn lại không có tư cách, để phản bác như thế này.
Nhìn vào đôi mắt ngập nước của Đới Hạnh San.
Khâu Kính Hựu thấy được một sự tuyệt vọng tới tận cùng.
Trước kia, cho dù hắn có tống ba mẹ cô vào tù.
Thì đôi mắt của Đới Hạnh San, cũng không trở nên sắc lạnh, khi nhìn Khâu Kính Hựu như vậy.
Có lẽ hắn sai rồi!
Khâu Kính Hựu thật sự sai rồi!
Đáng lẽ ra hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467059/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.