Kè kè bên cạnh Đới Hạnh San suốt gần hai tuần liền.
Đến hôm nay, có một bữa tiệc quan trọng, mời Khâu Kính Hựu đến tham dự.
Mà hắn không đi không được.
Nhưng trước khi đi, Khâu Kính Hựu đặc biệt căn dặn người làm, chuẩn bị bữa tối cho Đới Hạnh San, sớm hơn mọi ngày một chút.
Ngồi bên cạnh quan sát cô, ăn hết nửa tô súp Yến xào gà xé, với uống hết ly sữa dành cho bà bầu.
Hắn mới hài lòng vươn tay vuốt tóc Đới Hạnh San.
- Ngoan lắm! Bây giờ tôi phải ra ngoài. Nếu như đến muộn mà không thấy tôi về, thì mấy mẹ con cứ ngủ trước đi. Không cần phải đợi đâu.
Khâu Kính Hựu nói dứt lời liền đứng dậy, cầm lên chiếc áo khoác vắt ở trên thành ghế.
Mặc lên người vừa vặn phù hợp, với chiếc áo ghi lê và áo sơmi bên trong.
Chậm rãi rời khỏi phòng ăn.
Đới Hạnh San quay đầu, nhìn theo bóng dáng của người đàn ông.
Đến khi hắn hoàn toàn đi khuất ra khỏi tầm nhìn.
Cô mới quay đầu lại, tiếp tục ăn món súp trong tô.
Không có Khâu Kính Hựu ở bên cạnh đốc thúc, tốc độ ăn của Đới Hạnh San lập tức suy giảm hẳn đi.
Ăn mãi mới hết phần ăn, mà người làm đã chuẩn bị riêng cho cô.
Sau khi ăn xong, Đới Hạnh San dùng thang máy di chuyển lên tầng trên.
Mở cửa bước vào trong phòng ngủ của Khâu Kính Hựu.
Bước chân nặng nề đi về phía bộ bàn ghế sofa giữa phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467036/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.