Không bao lâu thì Vệ sĩ đem một cặp lồng đựng cháo tới.
Hàm Minh vươn tay cẩn thận tiếp nhận chiếc cặp lồng giữ nhiệt, đem đặt lên mặt bàn kính trong phòng, thuần thục mở nắp.
Mùi thơm của món cháo thịt bò, nấu với sò huyết và nấm rơm quẩn quanh khứu giác.
Khiến Hàm Minh bất giác cảm thấy đói bụng.
Nhưng đây là cháo chuẩn bị riêng cho Đới Hạnh San.
Làm gì có phần của cậu ta.
Hàm Minh đem cháo múc ra bát, rồi cẩn thận bưng bát cháo đến bên giường cho cô.
Cứ ngỡ hôm nay. cậu ta phải là người đút cháo cho Đới Hạnh San.
Ai mà ngờ được Hàm Minh chưa kịp làm gì, thì bát cháo nóng hổi kia, đã bị Khâu Kính Hựu trắng trợn cướp mất.
- Để đích thân tôi đút cháo cho Hạnh San.
Đới Hạnh San khá ngạc nhiên, trước hành động của hắn.
Bình thường, đều là cô hầu hạ Khâu Kính Hựu.
Hôm nay, hắn lại muốn đích thân đút cháo cho một người, mà hắn luôn coi không khác gì một con vật hay sao?
Mặc dù trong lòng có chút khó tin, nhưng Đới Hạnh San cũng chẳng nói gì.
Chỉ là, khi vừa ngửi thấy mùi hương của thịt bò.
Một cảm giác buồn nôn từ dưới cổ họng của cô liền tràn lên.
Hàm Minh thấy vậy thì vội vàng cầm chiếc chậu nhỏ hứng trước mặt cô.
Để nếu Đới Hạnh San có nôn thì nôn vào trong chậu.
Tránh nôn vào người của Khâu Kính Hựu, hay làm bẩn sàn nhà.
Có điều, từ tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467030/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.