- Đừng mà... Thiếu gia... em xin anh...! Hai đứa nhỏ đều là con của anh. Xin anh đừng giết chúng nó... đừng giết con của em...!
Đới Hạnh San vừa mới sinh con xong, sắc mặt vẫn còn rất nhợt nhạt.
Mặc trên người bộ quần áo lụa dành cho phụ nữ sau sinh, đầu tóc rối bời.
Vẫn là khuôn mặt đẫm nước mắt ấy.
Trông bộ dạng của cô càng thêm nhếch nhác, tàn tạ.
Đới Hạnh San quỳ gối ở dưới sàn nhà, hai cánh tay ôm chặt lấy một bên chân của Khâu Kính Hựu.
Ngẩng đầu lên nhìn hắn, ra sức lắc đầu van xin.
Bào thai song sinh trong bụng cô, sau chín tháng, mười ngày, đã thành công sinh hạ cho Khâu Kính Hựu hai đứa con.
Một trai và một gái vô cùng kháu khỉnh, đáng yêu.
Nhưng hai đứa bé chào đời còn chưa đầy một tháng, thì hắn đã nhẫn tâm dùng tay bóp cổ chúng nó.
Mỗi tay một đứa. túm ra khỏi chiếc nôi, đưa lên không trung với ý định sẽ tay không, lấy đi mạng sống của hai đứa nhỏ.
Hai đứa trẻ vừa mới chào đời, chưa thích nghi được hết với thế giới bên ngoài.
Khi bị Khâu Kính Hựu bóp cổ rồi đưa lên cao.
Chúng nó đều vô cùng sợ hãi, mà ra sức gào khóc, giãy giụa trong tay hắn.
Khuôn mặt non nớt dần tím tái, khi bị ba chúng nó bóp cổ đến khó thở.
Khâu Kính Hựu mặc trên người bộ vest đen. không có lấy một vết nhăn.
Từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống người phụ nữ, đang ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467029/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.