- Cô có bị điên không đấy? Cái thai này là con của cô, sao có thể nói bỏ là bỏ? Rồi lỡ như trong lúc nạo phá thai, cô có xảy ra chuyện gì thì phải làm thế nào?
- Chẳng phải lúc nhỏ tôi cũng không có ba, nhưng vẫn bình an, khỏe mạnh lớn lên hay sao?
Nghe thấy Đới Hạnh San có ý nghĩ muốn bỏ cái thai trong bụng.
Khâu Kính Hựu vô cùng kích động, tức giận quay lại chỉ trích cô.
Đới Hạnh San mà hắn yêu là một cô gái lương thiện, và rất có lòng thương người.
Khâu Kính Hựu thật không ngờ, đối với máu mủ của mình.
Cô lại có thể đưa ra một quyết định nhẫn tâm đến như vậy.
Nghe thấy lời chất vấn của hắn.
Bây giờ, Đới Hạnh San cũng chẳng còn tâm trạng nào để quan tâm, rằng Khâu Kính Hựu sợ cô xảy ra bất trắc trong lúc phá thai.
Là thật lòng đang quan tâm đến mạng sống của cô.
Hay chỉ đơn giản là hắn sợ mất đi, một món đồ chơi yêu thích.
Nước mắt rơi ngày một nhiều, khiến cho hốc mắt của Đới Hạnh San đỏ hoe.
- Nhưng hoàn cảnh của đứa trẻ trong bụng em, không giống Thiếu gia.
Cô đương nhiên không dám nói thẳng ra, lý do cô không muốn giữ lại cái thai này.
Là vì sợ sau này khi con của cô lớn lên, sẽ biết chuyện ba của nó chính là người, đã tự tay tống ông bà ngoại của nó vào trong tù.
Bởi vì, Đới Hạnh San biết nếu như cô nói như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467027/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.