Mặc dù lên giường nằm từ sớm, nhưng mãi mà Đới Hạnh San cũng không tài nào chợp mắt được.
Trong lòng cô thấp thỏm không yên.
Lỡ như ngày mai đến bệnh viện.
Bác sĩ khám ra được cô thật sự đang mang thai, thì phải làm thế nào?
Phá thai không chỉ là chuyện thất đức, mà còn ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe của người mẹ.
Tệ hơn nữa rất có thể dẫn đến tình trạng vô sinh.
Nhưng nếu như sinh con ra, mà không thể cho nó một gia đình trọn vẹn, thì thật sự rất tội cho con của cô.
Sau này, khi nó lớn lên.
Đới Hạnh San phải nói thế nào với đứa trẻ, về mối quan hệ giữa cô và Khâu Kính Hựu?
Chẳng lẽ lại nói với nó, rằng chính ông bà ngoại là người đã cướp đi sinh mệnh của bà nội nó.
Còn ba nó chính là người, đã đẩy ông bà ngoại của nó vào tù.
Còn nó chính là thành quả của việc, ba nó ép mẹ nó làm nô lệ tình dục hay sao?
Rồi khi con của Đới Hạnh San đi học, có thể nó sẽ phải gánh chịu những bạo lực tinh thần từ bên ngoài.
Cô hoàn toàn không muốn con của cô sau này sinh ra.
Sẽ bị người đời kỳ thị, bị bạn bè xa lánh, bị xã hội cô lập.
Và điều quan trọng hơn thế, đó là Khâu Kính Hựu chưa chắc đã chịu chấp nhận, để Đới Hạnh San sinh ra đứa con của hắn.
Càng nghĩ, cô lại càng cảm thấy hoang mang.
Nỗi lo sợ ngày một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467026/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.