Thái độ của Thư Quyên đối với cô vẫn như cũ, rất mực thân thiện.
Làm cho Đới Hạnh San không khỏi cảm thấy hoài nghi.
Không biết cô ta tính giở trò gì.
- Chúng ta có thể vào trong rồi mới nói hay không?
Mặc dù vẫn rất cảnh giác.
Nhưng nghĩ rằng hôm nay, Khâu Kính Hựu cũng có ở biệt thự.
Chắc Thư Quyên không dám làm gì quá đáng đối với cô.
Nên Đới Hạnh San cũng miễn cưỡng đứng qua một bên, nhường chỗ cho cô ta bước vào trong phòng.
Đợi Thư Quyên vào phòng, cô cũng thuận tay đóng cửa lại.
Cô ta quay lại nhìn Đới Hạnh San, cũng không vòng vo mà vào thẳng vấn đề chính.
- Chắc cô cũng biết chuyện, sau khi cô biến mất khỏi biệt thự trong vòng nửa tháng. Thiếu gia đã rất tức giận, và cho người chặt một ngón tay của một vài người làm.
- Đen đủi thay. Một trong số những người làm đó lại là tôi.
Cô nhìn vào bàn tay, có một ngón phải đeo ngón tay giả của Thư Quyên, nét mặt lập tức trầm xuống.
Mặc dù bình thường, cô ta rất hay kiếm chuyện với cô.
Nhưng Đới Hạnh San chưa bao giờ muốn, Thư Quyên phải lãnh kết cục như thế này.
Vì cô mà Thư Quyên mới bị chặt mất một ngón tay.
Trong lòng Đới Hạnh San cũng có chút áy náy.
- Sau khi bị chặt một ngón tay. Tôi mới ngộ ra được một điều rằng, cô từ lâu đã là một phần không thể thiếu, trong cuộc sống của Thiếu gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467009/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.