Hắn trầm tư suy nghĩ một lúc rất lâu.
Rồi cuối cùng lại chẳng muốn nghĩ nữa.
Người muốn bắt về cũng đã bắt về.
Hành hạ thì cũng đã hành hạ rồi.
Bây giờ, chuyện Đới Hạnh San có bỏ trốn hay không.
Cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Mà muốn biết là cô nói thật hay nói dối.
Chẳng phải chỉ cần cho người điều tra, thì sẽ rõ hết tất cả hay sao?
Khâu Kính Hựu cần gì phải ở đây đoán già, đoán non.
Nghĩ nhiều làm gì cho nặng đầu?
Cẩn thận sắp xếp lại mớ suy nghĩ rối ren trong đầu.
Hắn lại treo lên vẻ mặt điềm đạm, xoay người bước đến chỗ giường lớn mà ngồi xuống, nghiêng đầu nhìn Đới Hạnh San.
- Được rồi! Tôi sẽ cho người xác minh lại những lời mà cô nói.
- Nhưng cho dù thật sự là cô bị bắt cóc, rồi có người vì cứu cô mà phải mất mạng. Cũng không chứng minh được rằng, cô không bỏ trốn đâu.
- Biết đâu được cô và Đường Khắc Phong, sau khi bỏ trốn khỏi biệt thự, rồi mới bị bắt cóc thì sao?
- Đừng quên, cô đã vì Đường Khắc Phong mà nói dối Chu Thời Cảnh.
- Cho dù thật sự là cô bị bắt cóc, ở ngay trong căn biệt thự này. Thì vẫn không thay đổi được một sự thật, đó là cô sau khi ra khỏi biệt thự rồi, thì liền không muốn trở về nữa.
Mặc dù bàn tay của Khâu Kính Hựu, đã rời khỏi người cô từ lâu.
Nhưng Đới Hạnh San vẫn đứng, dựa lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467002/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.