Chương trước
Chương sau
Qua hết một đêm dài bị Khâu Kính Hựu hành hạ, bằng đủ mọi loại trò biến thái.

Ngày hôm sau, hắn yêu cầu một mình Đới Hạnh San phục vụ hắn từ việc tắm rửa, vệ sinh cá nhân, đến ăn uống.

Nhưng có một yêu cầu hết sức bệnh hoạn, đó là cô không được mặc quần áo, ngay cả trong lúc chuẩn bị bữa ăn cho Khâu Kính Hựu.

Toàn bộ người làm, hắn đã lệnh không cho đến gần khu vực nhà bếp.

Cùng lắm cũng chỉ có một mình Khâu Kính Hựu, được ngắm nhìn thân thể quyến rũ của Đới Hạnh San mà thôi.

Mặc dù yêu cầu này của hắn, khiến cho cô có phần xấu hổ.

Ngay cả là khi chỉ có một mình Khâu Kính Hựu, được nhìn thấy Đới Hạnh San loã thể.

Nhưng dựa vào chuyện hắn nghĩ rằng, cô bỏ trốn cùng Đường Khắc Phong.

Thì đây là hình phạt nhẹ nhàng nhất, dành cho Đới Hạnh San rồi.

Cô ở trong nhà bếp chế biến món ăn, theo yêu cầu của Khâu Kính Hựu.

Mà trong đầu không ngừng văng vẳng, tiếng kêu gào thảm thiết của Đường Khắc Phong, vào đêm qua lúc bị rút gân chân.

Ban đêm, bóng đèn của nhà bếp mở không quá sáng.

Nhưng nó vẫn đủ sức phản chiếu bóng người đàn ông, mặc một chiếc áo choàng ngủ lên trên tường.

Dưới ánh sáng yếu ớt của trùm bóng đèn, hình ảnh Khâu Kính Hựu trong chiếc áo choàng màu đỏ sẫm, hiện lên vô cùng quỷ dị.

Hắn từ từ di chuyển về phía Đới Hạnh San, mà không hề tạo ra bất kỳ một tiếng động nào.

Cứ như thể hai chân không hề chạm xuống bề mặt sàn nhà.

Đợi đến khi mùi tinh dầu đàn hương mà Khâu Kính Hựu thường dùng, nhẹ nhàng đánh thức khứu giác của Đới Hạnh San, thì hắn đã đứng ngay phía sau lưng cô.

Đôi mắt của Đới Hạnh San đảo qua đảo lại liên hồi, vụng trộm liếc về phía sau.

Hành động thái đồ ăn chỉ hơi chậm lại so với lúc đầu một chút.

Chung quy, cũng không dám dừng hẳn lại, để thu hút sự chú ý của Khâu Kính Hựu.

Cắp mắt màu đen ẩn chứa những điều huyền bí của người đàn ông, đánh giá cơ thể của cô một lượt từ dưới lên.

Mặc dù, chỉ mới nhìn thấy hình thể của Đới Hạnh San ở phía sau lưng.

Nhưng tấm lưng thon dài cùng với bờ mông cong của cô, dưới mắt nhìn của Khâu Kính Hựu, vẫn đẹp hoàn hảo đến không tì vết.

Hắn dùng ngón trỏ và ngón cái của mình, tỉ mỉ vẽ lại đường nét tuyệt mỹ ở phần sau gáy của Đới Hạnh San.

Ngón tay lành lạnh của Khâu Kính Hựu chạm qua da thịt, khiến cô giật mình thu người lại.

Muốn né tránh những tiếp xúc thân mật, nhưng đến cuối cùng Đới Hạnh San vẫn không đủ can đảm.

Chỉ có thể ngoan ngoãn để ngón tay dài thẳng của hắn, chạy nhảy trên làn da trắng hồng, nõn nà của mình.

Khâu Kính Hựu dùng tay rút dây áo choàng ngủ, để vật thể cồng kềnh nơi hạ thân được phóng thích ra bên ngoài.

Hai bàn tay to lớn, từ dưới cánh tay của cô chạy ra phía trước.

Một bàn tay lướt qua vòng một ngoại cỡ, không có lấy một lớp phòng vệ nào của Đới Hạnh San, nhẹ nhàng xoa bóp.

Tay còn lại vuốt ve từ chỗ bắp đùi thon dài, dần chạy lên phía trên.

Đi qua đồng cỏ thưa thớt, rồi dịu dàng ôm lấy nụ hoa nhỏ bé, mềm mại, hồng hào nơi đào nguyên vô tận.

Khi cơ thể hai người sát lại gần nhau, mà không có lấy một lớp ngăn cách.

Đới Hạnh San cảm nhận được hơi ấm từ từ len lỏi ở giữa khe mông, khi nó được tiếp xúc với con thú hoang hung hãn của Khâu Kính Hựu.

Khi hắn cúi đầu, hơi thở nam tính lướt qua da thịt nhẵn bóng của cô.

Khiến toàn thân Đới Hạnh San giống như bị điện giật.

Mấy chiếc răng trắng sáng cắm vào vùng cổ đẹp đẽ của cô, tạo ra những dấu hickey như một dấu ấn thể hiện chủ quyền.

Cả Khâu Kính Hựu và Đới Hạnh San, đều không ai nói với ai câu nào.

Bọn họ chỉ dùng cơ thể để giao tiếp với nhau.

Theo từng hành động âu yếm của hắn, cơ thể Đới Hạnh San rõ ràng không thể đứng yên.

Nếu không phải giật giật theo những luồng khoái cảm, chạy đến mọi ngóc ngách trong cơ thể.

Thì cũng là ưỡn ngực, cong mông, đối với sự mơn trớn của Khâu Kính Hựu.

Môi mỏng của Đới Hạnh San mím lại thật chặt.

Cố gắng đè nén những tiếng rên rỉ dụ hoặc, đang trực chờ thoát ra khỏi cổ họng.

Cô vẫn tiếp tục công việc nấu ăn của mình.

Nhưng hiện tại rõ ràng không thể tập trung.

Khâu Kính Hựu chỉ dùng một bàn tay, cũng có thể cùng lúc cưng nựng, cả hai quả đào căng mọng trước ngực Đới Hạnh San.

Tay còn lại ra sức vuốt ve hạt đậu nhỏ phía trên huyệt động.

Đồng thời, cũng không quên đem dị vật nóng bỏng, cọ xát với khe mông của cô.

Khiến hơi thở của hai người càng trở nên rối loạn.

Khi hắn dùng một ngón tay thâm nhập, vào nơi địa phương hiểm yếu của Đới Hạnh San.

Phát hiện nơi này hiện tại cứ như là biển cả mênh mông nước.

Tiến vào đến đâu là ngón tay Khâu Kính Hựu ướt nhẹp đến đó.

Hắn chậm rãi rút tay ra, kéo theo vô vàn tinh hoa men theo bắp đùi thon dài, của người con gái ấy chảy xuống.

Một tay Khâu Kính Hựu nắm lấy eo của Đới Hạnh San, điều chỉnh cho cặp mông hơi vểnh lên.

Tay còn lại tự mình vuốt ve dị vật trướng lớn, rồi vắt qua khe mông từ từ đi vào bên trong mật huyệt ướt át.

Ý thức được việc làm của hắn.

Bây giờ, cô cũng chẳng thể tiếp tục hành động thái đồ ăn của mình nữa.

Vội vàng buông con dao trong tay xuống.

Hai bàn tay bấu chặt lấy kệ bếp.

Đới Hạnh San chậm rãi ngoảnh đầu lại nhìn Khâu Kính Hựu.

Đợi đến khi vật thể gân guốc, thành công thâm nhập vào trong cơ thể của cô.

Bàn tay còn lại của hắn cũng nắm chắc vòng eo con kiến.

Bắt đầu động thân, để hai cơ thể tiến hành quá trình giao hợp với nhau.

Hành động cắm rút của Khâu Kính Hựu, chỉ có nhanh và mạnh dần lên, chứ không bao giờ có dấu hiệu chậm lại.

Màn hoan ái chưa bắt đầu được bao lâu, thì mật huyệt nhỏ bé đã bị dị vật thô dài điên cuồng thúc ép.

Cứ như là muốn đâm thủng miệng tử cung của Đới Hạnh San.

Đôi gò bồng tròn trịa cũng không được yên.

Cứ liên tục xóc nảy theo từng cú va chạm giữa hai cơ thể.

Cô ngẩng đầu há miệng thở dốc, thuận lợi lại để những tiếng rên rĩ dâm mỹ, có cơ hội thoát ra ngoài, hoà vào với thứ thanh âm “phạch phạch” nơi hạ thân.

- Ư... a... a... ư... ưm...!

Trên gương mặt của Đới Hạnh San lúc này, không chỉ lộ ra biểu cảm lẳng lơ, dâm đãng.

Mà còn hiện hữu sự sợ hãi vô cùng.

Trong mắt cô bây giờ, người đàn ông đang ngày đêm dày vò, hành hạ cả thể xác của Đới Hạnh San.

Không còn là cậu bé trước giờ luôn chiếm trọn trái tim của cô.

Mà Đới Hạnh San cũng giống như bao người.

Nhìn thấy Khâu Kính Hựu không khác gì đang nhìn thấy quỷ.

Đêm qua, cô đã khóc rất nhiều!

Lúc rời khỏi mật thất, trong người chẳng còn bao nhiêu sức lực.

Thế mà vẫn phải cố hầu hạ Khâu Kính Hựu suốt đêm.

Đêm qua, hắn giống như con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày.

Chỉ dừng lại khi cậu nhỏ của hắn xuất tinh và xẹp xuống.

Đến khi dị vật có thể cương lên lần nữa, là Khâu Kính Hựu lại lao vào cắn xé cơ thể Đới Hạnh San.

Hắn chỉ buông tha khi nhìn thấy cô kiệt sức mà ngất đi.

Đến bây giờ, những vết cào cấu mà Khâu Kính Hựu để lại trên cơ thể Đới Hạnh San, vào đêm hôm qua vẫn còn.

Hạ thể của cô không chỉ bị đâm chọc hết lần này tới lần khác, mà đêm qua còn bị hắn nhét đá vào.

Khiến cho mật huyệt sưng tấy, đến bây giờ Đới Hạnh San vẫn chưa thể khép chân lại được.

Thế mà Khâu Kính Hựu vẫn còn điên cuồng thèm muốn cơ thể của cô.

Đêm qua mưa lớn, ngay cả trong phòng nhiệt độ cũng bị hạ thấp.

Gần nửa tháng trước, Đới Hạnh San dầm mưa đến phát sốt.

Bác sĩ còn nói cô bị thiếu máu, suy nhược cơ thể.

Nhưng Đới Hạnh San không có cơ hội được nghỉ ngơi.

Sau khi tỉnh lại ở vùng ngoại ô, thì lập tức lại phải chạy vào bệnh viện, ngày đêm túc trực bên cạnh chăm sóc Đường Khắc Phong.

Cho nên, bệnh tình mới dai dẳng.

Đến tận bây giờ, cơ thể của cô vẫn chưa hoàn toàn hồi phục.

Thế mà đêm qua, Khâu Kính Hựu lại tàn nhẫn đến mức.

Đem từng viên đá lạnh, nhét vào bên trong âm đạo của Đới Hạnh San.

Đến khi những viên đá lấp đầy hết toàn bộ, khoảng trống bên trong mật huyệt, hắn mới chịu dừng tay.

Đêm qua là đá lạnh.

Cũng không biết lần sau, sẽ là thứ gì được nhét vào bên trong hạ thể của cô đây?

Hiện tại, cho dù mật huyệt có phát sinh cảm giác đau đớn đến mức nào.

Thì Đới Hạnh San vẫn phải ngoan ngoãn chiều chuộng Khâu Kính Hựu, mà không dám phản kháng.

Một khi chống đối hắn, Đới Hạnh San sợ kết cục của bản thân cùng người nhà cô, sẽ giống Đường Khắc Phong đêm qua.

Phía dưới, tốc độ cắm rút nhanh và mạnh đến mức.

Vật thể dài thẳng còn chưa kịp lộ rõ hình thù, phía sau chiếc bụng bằng phẳng của Đới Hạnh San, thì đã lập tức biến mất.

Mật dịch lợi dụng kẽ hở giữa hai cơ thể, mỗi khi dị vật thoái lui ra ngoài, để ồ ạt chảy ra như nước vỡ bờ.

Kéo dài xuống sườn đùi của Đới Hạnh San.

Cảm giác ươn ướt, dinh dính khiến cho cô càng thêm khó chịu.

Sau một hồi tham lam đem vật thể cương cứng, liên tục chạm đến điểm nhạy cảm nhất, bên trong mật huyệt.

Sức nóng của dục vọng, khiến cho Khâu Kính Hựu một thân nhễ nhại mồ hôi.

Một bàn tay hắn men theo đường cong quyến rũ, trên cơ thể của Đới Hạnh San, dần di chuyển lên phía trên, chạm vào cần cổ cao vút của cô.

Khâu Kính Hựu đầy phần đầu nhỏ của Đới Hạnh San về phía sau.

Vội vội, vàng vàng hôn mút từ bờ vai mảnh khảnh, đến chiếc cổ thiên nga.

Rồi đem hơi thở nóng rực, bao trùm cả một bên vành tai nhỏ bé của cô.

Trong khí thế cuồng loạn chiếm đoạt cơ thể cô.

Đới Hạnh San nghe thấy, tiếng thỏ thẻ khàn đặc của Khâu Kính Hựu vang lên.

- Cơ thể này của cô thật sự rất quyến rũ, cùng rất dâm đãng. Khiến cho tôi càng chơi càng nghiện. Không lúc nào có thể ngăn chặn được ý nghĩ, muốn chơi chết con đĩ hư hỏng giống như cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.