Nghe người bạn của mình nói thế.
Chu Thời Cảnh cũng chỉ nghĩ những vết thương do roi da để lại, ở trên người Đường Khắc Phong, là bị đám bắt cóc tra tấn.
Chứ không hề hay biết, những vết thương kia là do Khâu Kính Hựu, đã sai người hành hạ Đường Khắc Phong.
- Các ông vất vả rồi! Bây giờ tôi và Hạnh San đang trên đường về nội thành, chắc là khoảng mười phút nữa sẽ có mặt ở bệnh viện.
- Đến lúc ấy, mọi người có thể về nghỉ ngơi.
Chu Thời Cảnh sau khi nói chuyện điện thoại xong, lại quay sang nhìn Đới Hạnh San.
Vẫn thấy cô nhìn anh ta, nở một nụ cười mà không có một chút xúc cảm nào.
Chẳng bao lâu thì Chu Thời Cảnh, cùng Đới Hạnh San đã có mặt tại bệnh viện, thuộc trung tâm thành phố.
Bởi vì, Đường Khắc Phong đã được chuyển đến, phòng điều trị tích cực để thở máy, nên người nhà không được vào thăm.
Đới Hạnh San chỉ có thể đứng ở bên ngoài căn phòng, nhìn Đường Khắc Phong thông qua ô cửa kính.
Bây giờ, Đường Khắc Phong phải cởi trần, để Bác sĩ nắp đặt các thiết bị, giúp duy trì hô hấp lên cơ thể của cậu ta.
Điều này khiến cho Đới Hạnh San có thể nhìn thấy rõ mồn một, từng đường vết thương dài hẹp, do roi da để lại trên cơ thể của Đường Khắc Phong.
Khuôn mặt của cậu ta được quấn băng trắng, để cố tình lại phần xương gò má bị gãy.
Nhìn Đường Khắc Phong nằm im không nhúc nhích ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3466976/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.