Tuy nói là lớn tiếng, nhưng chất giọng của Đường Khắc Phong lúc này, thực tế giống như sắp đứt hơi đến nơi.
Cậu ta phải cố gắng lấy hơi, mới khó khăn thều thào nói ra được một câu kia.
Lần đó, bị Khâu Kính Hựu cho người đánh đập dã man như vậy.
Đường Khắc Phong còn giữ được cái mạng này, đã là may mắn lắm rồi!
Bởi vì không muốn để cậu ta chết một cách dễ dàng, cho nên hằng ngày Khâu Kính Hựu vẫn sai Hầu gái, mang cơm xuống mật thất cho Đường Khắc Phong.
Cộng thêm việc cậu ta vốn là người học võ, thân thể khỏe khoắn, nên mới có thể cầm cự được tới tận bây giờ.
Tuy hiện tại, Đường Khắc Phong đã được mặc lại áo.
Nhưng Đới Hạnh San vẫn nhìn thấy dấu vết của roi da, để lại trên phần da thịt màu nâu sẫm.
Ở vị trí xương quai xanh, và bả vai gần về phía cổ của cậu ta.
Nhìn Đường Khắc Phong bây giờ, gầy gò hẳn đi.
Khuôn mặt trắng bệch thiếu sức sống.
Hốc mắt thâm quầng như người thiếu ngủ.
Vành môi nhợt nhạt, khô khốc.
Nhìn cậu ta như vậy, Đới Hạnh San vừa xót xa, lại vừa cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Chỉ vì cô mà Đường Khắc Phong mới thành ra bộ dạng như bây giờ.
Một trong số ba tên phụ trách trông coi Đới Hạnh San và Đường Khắc Phong, khi nghe câu hỏi của cậu ta, thì liền bật cười ngả ngớn.
- Ai là người thuê bọn tao bắt chúng mày đến đây, thì chúng mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3466969/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.