Hôm mùng 2 Tết, lúc Quan Triều gọi điện thoại đến, Nhan Tư Trác đang chán muốn chết, nằm bẹp trên ghế sô pha ôm Tiểu Nam nhìn bé chơi game đẩy tháp.
Bên Quan Triều nghe có vẻ ồn ào, hẳn là trong nhà có người đến thăm, “Alo, đang làm gì đấy Trác Nhi, tối nay ra ngoài chơi đi. Viên Sâm với anh nó mới mở một quán bar ở Tam Lý Truân, mấy hôm trước cắt băng khánh thành, vừa hay chúng ta qua đó góp vui.”
Nhan Tư Trác nghịch mấy sợi tóc ngắn ngủn của Tiểu Nam, lười biếng nói, “Bọn mày đi đi, tao không có thời gian.”
“Đầu năm đầu tháng mày có việc gì mà bận? Lạ lắm à nha, sao dạo này mày càng ngày càng như mấy ông già vậy, lúc trước cả đám đi chơi toàn là mày high nhất bọn, mọi người say khướt hết rồi mày vẫn high tới bến được cơ mà, sao giờ cứ hễ qua 10 giờ là chẳng thấy bóng dáng mày đâu vậy, làm gì đấy, sợ thức đêm rụng tóc, định rửa tay gác kiếm ở nhà trùm chăn uống nước cẩu kỷ à?”
Nhan Tư Trác lê dép đi đến bên cửa sổ, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Nam đang nghiến răng nghiến lợi chọt màn hình, đè thấp giọng nói, “Tao không rảnh thật, đang ở nhà Vương Tấn, không tiện đi.”
Quan Triều sửng sốt, khẽ “Shh” một tiếng, “Người anh em mày trâu bò vãi, tao còn tưởng là Vương tổng người ta cả đời này không bao giờ nhìn mặt mày nữa rồi ấy chứ, mày như này không chỉ lật ngược tình thế mà còn đăng đường nhập thất(1) cmnl, lúc nào tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vuong/505132/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.