Trước kia có một thầy bói đã nói với ông cụ rằng, tương lai cháu trai của ông sẽ có duyên phận chuyển kiếp với một nam nhân, duyên phận trời định, không phải sức người có thể làm trái. Khi đó ông cụ là một thanh niên cường tráng chính trực, không tin thần cũng chả tin tà, cái gì ông cũng không tin, dựa vào sức lực của bản thân mà dựng nên gia nghiệp khổng lồ này, vì thế đối với việc coi mệnh này chỉ là chuyện cười vặt vãnh sớm đã bị ném ra sau đầu.
Ông có ba đứa cháu trai, một đứa trời sinh mặt than thích hợp sinh sống trong thương trường, một đứa là tiểu hỗn đản suốt ngày không có việc gì làm ngoại trừ dằn vặt người khác, còn một đứa nhỏ nữa vẫn đang đi học.
Ông chưa bao đem chuyện đoán mệnh ấy để ở trong lòng, nên tất nhiên bình thường cũng chả có suy nghĩ nhiều. Mãi cho đến khi có một ngày Hoàng Thịnh Trạch hỏi ông nhìn nhận thế nào về tình yêu đồng giới, ông mới bừng tỉnh nhớ tới lời nói mấy chục năm trước đã sớm bị ông lãng quên này. Ông kinh ngạc cho rằng người kia là Hoàng Thịnh Trạch, kết quả thế nhưng lại ngoài ý liệu lại là Hoàng Khả Khả, mà ngay cả cháu gái của Thẩm Gia cũng nói với ông là đã nhìn thấy, ông cụ mới tin rằng người thầy bói ngày đó coi không sai cũng không phải là hù dọa ông.
Câu nói đầu tiên của Hoàng Khả Khả chính là “Sư phụ sư phụ” (phát âm: [shì·fu]),ông cứ vẫn cho rằng là “thoải mái thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vien-phuc-vu-cua-toi-tai-sao-lai-manh-nhu-vay/1907786/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.