Hoàng Khả Khả nhớ lại, hình dung rõ ràng tất cả mọi thứ.
Trí nhớ của kiếp trước vẫn còn trong đầu hắn, một đời ngắn ngủi mà thống khổ, kết quả là yêu mà không thành.
Hắn dùng một khoảng thời gian rất dài mới có thể tiếp thu những ký ức ấy, bởi vậy hắn không có cách nào từ bỏ Diêu Phong. Bởi yêu y, cho nên hắn không muốn dùng thủ đoạn để ở lại bên cạnh y.
Lần đầu tiên tới ứng tuyển, một lần nữa nhìn thấy người trong ký ức, Hoàng Khả Khả suýt nữa không khống chế được bản thân. Hắn ảo tưởng vô số lần khi Diêu Phong nhìn thấy hắn, y sẽ giật mình hay cảm động đến phát khóc? Cuối cùng Diêu Phong vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt không có cảm xúc, máy móc mà bắt đầu quá trình tuyển nhân viên, còn suýt đuổi hắn đi. Nếu không phải Hoàng Khả Khả nhanh trí thì có lẽ người ở bên cạnh Diêu Phong đã không phải hắn.
Diêu Phong không nhớ bất cứ điều gì, y đã quên tất cả mọi thứ về hắn. Hoàng Khả Khả nghĩ vô số lần, có phải mình kiếp trước đã làm quá nhiều chuyện khiến Diêu Phong tổn thương cho nên y mới quên hắn? Diêu Phong không nhớ hắn, hắn nghĩ đó chính là báo ứng.
Chỉ trách hắn đại nghịch bất đạo yêu sư phụ của chính mình, chỉ trách hắn ngu xuẩn không tin tưởng Nghiêu Phong, thậm chí còn lạnh lùng đối chọi với y, làm những chuyện khiến y thương tâm đến chết.
Nhưng hắn không hề nghĩ rằng Diêu Phong lại có thể tiếp nhận mình. Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vien-phuc-vu-cua-toi-tai-sao-lai-manh-nhu-vay/1907741/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.