Hoàng Khả Khả vẫn ôm Diêu Phong, rõ ràng thấy thân thể y không tự nhiên mà cương cứng lên, dường như sợ kề cận với mình. Cánh tay buông lỏng, hắn đem y thả ra, ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên nhìn y cũng không có.
Diêu Phong cũng cảm thấy có chút lúng túng, quay đầu đi chỗ khác. Tay chân luống cuống khởi động xe, một đường trở về cửa hàng.
Diêu Phong nói chỉ đi khoảng nửa giờ, kết quả đi suốt ba tiếng đồng hồ, để lại một mình Thẩm Gia Minh trông cửa hàng. Lúc hai người trở về, Thẩm Gia Minh đứng từ xa cũng có thể cảm thấy bầu không khí căng thẳng giữa hai người. Ánh mắt sắc bén nhìn đến vết thương trên môi Hoàng Khả Khả, trong lòng thầm cười lớn.
“Đi suốt hai ngày cùng ai thế? Thật kịch liệt!” Nói xong ở trên môi mình chỉ chỉ, vẻ mặt châm chọc.
Diêu Phong lúng túng, làm như vô tình che cổ, bước dài đi lên tầng. Hoàng Khả Khả sợ Diêu Phong hiểu lầm mình thật sự ở bên ngoài làm chuyện bậy bạ liền đuổi theo.
Hóa ra Diêu Phong không hề để ý chuyện đó. Y tìm băng cá nhân, dùng điện thoại di động soi ra phía sau dán băng lên miệng vết thương. Hoàng Khả Khả lại gần.
“Tôi không cố ý…”
Bộ mặt đầy vẻ oan ức, giống hệt cô vợ nhỏ.
Diêu Phong đặt điện thoại di động xuống, nghiêm túc nhìn Hoàng Khả Khả, nhận ra sự hốt hoảng trong lòng hắn.
“Hôn tôi một lần nữa đi.”
“Hả?”
Hoàng Khả Khả ngây ra. Diêu Phong bực bội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vien-phuc-vu-cua-toi-tai-sao-lai-manh-nhu-vay/1907739/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.