Triển Chiêu tản bộ quanh sân, tiện tay ngắt vài chiếc lá dài còn đọng sương mai, chỉ thấy hắn thoăn thoắt kẹp chiếc lá dài vào giữa các ngón tay, chốc sau đã thắt thành một chú chim nhỏ nhắn sống động như thật. Triển Chiêu xỏ nó vào thắt lưng, hất lên hất xuống trông có vẻ rất khoái chí, kế đó hắn lại ngắt thêm vài chiếc lá thắt tiếp.
Quỷ Thanh đang đứng cách đấy không xa quan sát Triển Chiêu với vẻ mặt không cảm xúc, trông thấy bộ dạng hí ha hí hửng của hắn, y quay sang nói với Quỷ Xích: “Không lẽ ngày nào hai đường chủ chúng ta cũng chỉ đi theo hắn rong chơi lêu lỏng thế này thôi ư?”
Quỷ Xích hớp một ngụm rượu rồi nói: “Mấy khi được rảnh chứ? Nhàn nhã có gì không tốt đâu?” Y lắc lắc túi rượu đã gần cạn, ngẩng đầu lên thấy một nha hoàn đang bưng mấy món hoa quả tới bèn ngoắc lại: “Là Tiểu Thúy phải không? Lát nữa sẵn tiện đem một bình rượu ngon qua đây cho ta.”
Làn gió lướt qua, thoáng mang theo hương thơm phảng phất vào trong sân, Triển Chiêu bỗng ngẩng đầu, ánh mắt vừa hướng theo chiều gió vừa tìm kiếm, không lâu sau đã nán lại trên người nha hoàn Tiểu Thúy. Nhìn hướng đi của cô hẳn là đang tới Nhàn Đình cư, chỗ ở hiện tại của Nguyệt Hoa. Triển Chiêu thắt nút kết cho chiếc lá dài trong tay, một chú chim nhỏ nữa hoàn thành. Hắn xỏ nó vào chung với con trước, đoạn nói: “Chắc Nguyệt Hoa sẽ thích cái này lắm.”
Quỷ Xích cười nói: “Trang chủ, người thật chu đáo!”
Triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat/451949/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.