Tâm Ý vừa nhìn thấy Thái Tử Dạ Hoàng cô lui dần về phía sau, còn đang định bỏ chạy thì hắn lại lên tiếng:
- Nếu nàng dám chạy ta sẽ sang bằng cái trấn Hàn Nam này!
Mặt cô biến sắc, cái không muốn nhất chính là bởi vì mình mà làm liên lụy đến tất cả người dân vô tội ở đây! Dạ Hoàng đi đến gần Tâm Ý, giọng điệu hết mực cưng chiều:
- Nàng nói thử xem đáng bị phạt như thế nào? Dám trốn ta suốt mấy tháng qua nàng có biết ta đã tìm nàng vất vả như thế nào hay không?
Hic…huu…uuu Tâm Ý cứ như một đứa trẻ làm sai bị bắt chịu phạt, cô oan ức khóc nói:. Cập nhật t𝘳𝑢уện nhanh tại ﹛ 𝑻𝚁𝑢 𝗠𝑻𝚁U𝓨𝙚𝖭.𝒱𝖭 ﹜
- Ta đã nói là ta và ngài không hợp rồi mà, càng không thể bên nhau được ngài có hiểu không? Thân phận chúng ta khác xa nhau, mãi mãi không thể bên nhau, ngài trở về đi…um…um
Lời còn chưa nói hết Tâm Ý đã bị ai đó cưỡng hôn, trước ánh mắt vừa ngỡ ngàng vừa bối rối của Tam Thúc và Tiểu A, Lạc Phong thấy vậy liền tiến lên đưa hai người họ đi ra ngoài để lại không gian riêng tư cho hai người bọn họ, nụ hôn lần này gần như là sự trừng phạt giành cho cô, Tâm Ý bị hôn đến sắp ngất đi mà thái tử vẫn chưa chịu buông tha, đến khi thấy người trong lòng gần như không cử động nữa hắn mới chịu tha cho cô, hắn cưng chiều nói:
- Dạ Hoàng này, đời này kiếp này chỉ lấy một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-quan-chung-/3551388/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.