Đến sáng ngày thứ 3 thì bọn họ đến trấn Hàn Nam, mặc dù đã rời xa nơi này khá lâu nhưng mọi người đa phần đều nhận ra Tam Thúc, người quê đúng là rất nhiệt tình, họ mời cơm rồi còn cho ở nhờ mấy ngày để tiện cho việc sữa sang trang viện cô mới mua, bên ngoài nhìn vào nó là một trang viện khá cũ nhưng thực chất khi vào trong sân là một căn nhà trúc khá khang trang, Tâm Ý cho người làm hàng rào bên trong thật kiên cố, đào ao nuôi cá thông với con sông cách đó không xa, phía trên mặt ao cô cho làm một cái chuồng gà thả vài ba con vào đó, hình thức này rất mới lạ đối với những người ở đây, cô còn cho người làm một đường dẫn nước từ trên con suối trên núi xuống một cái ao khác để sử dụng nếu ao tràn thì sẽ xã nước qua cái ao nuôi cá, Tam thúc nhìn thành quả mấy ngày qua không khỏi vui mừng, ông nói:
- Công tử! Người rất giỏi sao có thể suy nghĩ ra những thứ nuôi trồng như thế này!
- Chuyện nhỏ mà Thúc!
Cô trồng thêm một vài cây thuốc nam để chữa mấy căn bệnh như cảm, ho, sổ mũi… Cô và Tam thúc ở nơi này cũng gần 3 tháng, cuộc sống vô lo vô nghĩ, hàng ngày Tam Thúc và cô sẽ thu hoạch mấy loại rau, củ quả đem đến giao cho mấy nhà thuộc tầng lớp phú ông, và mấy quán ăn, quán trọ, nhà khách… họ lấy của cô vì rau rất tươi tốt hơn chỗ cũ, vả lại muốn ăn rau, củ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-quan-chung-/3551387/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.